Travis sợ dùng bệ xí xổm tới mức không dám đi xa nơi có xí bệt kiểu phương Tây.
Travis là một du khách từng sống tại Trung Quốc khoảng hai năm. Anh tự hỏi liệu việc sử dụng thuần thục bệ xí xổm có phải là một tín hiệu mừng khi hòa nhập với nền văn hóa Trung Quốc, vì anh không tài nào thoải mái dùng nhà xí kiểu này. Hơn nữa, càng những nhà xí công cộng, cảnh tượng càng khó coi.
Nỗi ám ảnh bệ xí xổm
Travis luôn tìm mọi cách để tránh phải dùng bệ xí xổm. Anh đã từng chạy từ cửa hàng ăn về nhà để "giải quyết" khi bụng dạ biểu tình sau bữa ăn trên một con phố tại Vũ Hán rồi bị lạc đường. Travis luôn thích nhà vệ sinh với bệ xí bệt kiểu phương Tây tại căn hộ của mình, đến nỗi anh không dám đi đâu quá xa nơi ở, nhất là từ khi anh phải trải qua vài đêm vật vã vì uống Bạch tửu, một loại rượu cường dương của Trung Quốc.
Hình minh họa nhà xí xổm. Ảnh: Lost Laowai. |
Nhiều du khách có thể có kinh nghiệm dùng bệ xí xổm trước khi đến Trung Quốc. Nếu dừng chân tại những thành phố phát triển, du khách không cần lo lắng quá nhiều đến kiểu bệ xí này. Ngay cả Pháp cũng có nhà vệ sinh lắp đặt bệ xí xổm, nhưng Travis chưa từng thử dùng. Còn ở ký túc xá của anh, hố xí lại không lắp bệ ngồi, tuy nhiên mọi người có thể tìm mua ghế vệ sinh di động tại cửa hàng tạp hóa. Vì vậy, Travis phải dùng bệ xí xổm lần đầu tiên khi đến sống tại Trung Quốc.
Những tình huống "dở khóc dở cười"
Trong thời gian ở Trung Quốc, Travis dạy tại trường đại học Vũ Hán và một vài nơi khác. Trường đại học nằm ở vùng ngoại ô thành phố Vũ Hán, xe buýt di chuyển thường mất ít nhất một giờ để đến Wu Da nếu không có tắc đường. Travis thường mua mì khô để ăn sáng trên đường đến trường. Nhưng một hôm, anh quyết định thử há cảo hấp. Cô bán hàng cười toe với anh như thể đang giấu điều gì đó mà chàng trai không thể biết được.Travis nhận lấy 6 chiếc há cảo phủ đầy mỡ đậm chất ẩm thực Trung Hoa, cùng đôi đũa dùng một lần mỏng mảnh. Anh mang theo bữa sáng lên xe buýt, chỉ sau vài điểm dừng, Travis đã chén sạch đĩa há cảo. Bỗng nhiên dạ dày anh réo. Tưởng chừng như có một vật gì đang chầm chậm xoay chuyển trong ruột. Chiếc xe buýt cứ chầm chậm nhích đi trên đường phố đông đúc buổi sớm, Travis mong rằng anh có thể đợi về đến nhà để xử lý cái bụng không yên của mình.
Cơn đau không ngưng phút nào, càng lúc ruột gan anh lại càng nhói đau khó chịu. Xe buýt mãi không dừng. Travis quyết định len qua đám đông trên xe, không nói không rằng, hai bàn tay anh nắm chặt và đập liên hồi lên cửa sau như mất trí. Ngay khi cánh cửa mở ra, Travis lao xuống đường và chạy, không hay biết mình đang đi đâu. Ruột gan quặn lại, anh biết mình sắp không chịu được nữa dù có muốn hay không. Lao thẳng tới một cửa hàng internet, Travis la lên với cô lễ tân: “Cèsuǒ!” (Nhà vệ sinh!). Hiểu lời anh, cô gái chỉ đường cho anh chạy ra phía sau trong khi Travis không kịp nghe được cô vừa nói gì. Chạy ra sau, Travis nhận ra không có nhà vệ sinh ở đó, chỉ có một cánh cửa mở dẫn ra ngoài.
Nhà vệ sinh nằm trong một căn nhà nhỏ liền kề, có tường ngăn cao ngang thắt lưng. Travis ngồi xổm xuống, vì không quen nên anh đã suýt ngã. Anh gắng chống tay giữ thăng bằng, hai bàn tay anh chạm phải thứ gì đó ướt ướt với một mùi kỳ lạ.
Lúc đó, một người phụ nữ đi vào, lấy đi chiếc cọ từ bồn rửa mặt mà không nói lời nào với Travis. Giây phút "xả" đi cơn bức bối và thề không bao giờ ăn há cảo thêm lần nào cũng là lúc anh phát hiện ra mình không mang theo giấy vệ sinh. Anh đã kiểm tra cả túi áo lẫn ba lô rồi nhìn quanh, không có cuộn giấy nào ở đó. Thậm chí nhà xí còn không có xà phòng…
Đó chưa phải là trải nghiệm tệ nhất của Travis với nhà xí tại Trung Quốc. Một lần khác, khi đang đi dạo cùng vợ trên phố, Travis cũng thử một món ăn vỉa hè. Bụng dạ anh khi ấy lại có triệu chứng bất ổn, anh càng cố lờ đi mọi chuyện càng tệ hơn. Vợ anh chỉ tới hướng một lớp học cao tầng đang mở cửa. Travis chạy ngay vào đó và tìm thấy nhà vệ sinh sau vài lần rẽ sai lối. Khu vực rửa tay nằm tách biệt với nhà vệ sinh, Travis biết mình lại gặp rắc rối khi cánh cửa vào nhà xí bị khóa. Cơn đau bụng lại dồn xuống, không ngăn kịp, anh đã phải "dùng" bồn rửa mặt.
Xong xuôi, Travis ngồi đó mất vài phút để suy nghĩ về hành động vừa rồi của mình. Hẳn đây là điều anh chưa từng nghĩ tới trong đời, song anh đã làm. Anh ngẫm lại cuộc đời mình xem điều gì đã dẫn anh tới tình cảnh này và đó là tất cả những gì anh có thể làm để xử lý tình huống. Sau đó, Travis đứng dậy, cầu nguyện thật nhanh cho người nhân viên dọn vệ sinh trước khi tất tả quay về nhà. Anh không bao giờ quay trở lại tòa nhà đó.
vnexpress.net