Ảnh - truyện vui 2011-11-12 06:52:53

Chuyện thằng anh trai


Em kể 1 câu chuyện ngắn, các bác cho ý kiến về nhân vật "THẰNG ANH TRAI" nhé…

Trong nhà có 2 anh em, lớn cả rồi nhưng thằng anh ít nói chuyện với cô em gái lắm. Với những người ngoài xã hội thì thằng anh là 1 người vui tính, hoạt bát nhưng trong mắt gia đình thì nó lại là 1 người nghiêm túc, chững chạc.
2 anh em có nhiều khoảng cách bởi thằng anh luôn nghiêm khắc với em.
Rồi thằng anh xa nhà cũng lâu, vài tháng mới về 1 lần, nó càng ít nói chuyện với gia đình hơn, 2 anh em lại càng xa nhau hơn… trong mắt gia đình nó bây giờ thì nó là 1 thằng con trai ít nói và nghiêm túc, chững chạc…

Rồi đột nhiên một hôm nó nhận được thư của em gái…
Thư viết rằng…:
Quote:
Gửi a trai của e!

Bắt đầu từ đâu nhỉ? Chắc là từ a thôi. Có 1 ng` anh trai hoàn hảo, ai mà chẳng muốn. Vậy mà e đã có 1 ng` a trai như vậy nhưng vẫn chẳng thấy vui. Bạn bè e và ngay cả bản thân e luôn khen ngợi a, xuýt xoa trầm trồ về a: thông minh, giỏi giang, nc hóm hỉnh, những câu triết lí a nói ng` khôn cũng thấy fải và kẻ ngu muội cũng thấy lọt tai…E chẳng nói dóc đâu, sự thật đấy. Đi đâu e cũng khoe về a, khoe lui khoe tới đến nỗi ng` ta thuộc cả những điều e khoe. Thế mà e vẫn cứ khoe, cứ tự hào lắm. Thế nhưng khi có ai đó nói: "Mi sướng, ước gì t có ông anh như mi." thì e lại im lặng a ạ. Nực cười a nhỉ! Đi khoe tứ fía vậy mà khi nghe ng` ta nói vậy lại chẳng hãnh diện nữa. Chẳng fải e ghét j a đâu, e thương a lắm (chẳng fải những lúc a có lỗi e vẫn bỏ qua và những lúc e có lỗi e đã cố tỏ ra biết lỗi đó sao). Nhưng e lại thấy quá áp lực khi có 1 ng` a hoàn hảo như a. Không fải vì mọi ng` cứ hay mang e vs a ra so sánh đâu. Việc đó e cũng hơi buồn nhưng k mấy bận tâm a ạ. Cái chính là 2 ae mình càng lớn, e lại càng thấy a xa e quá, xa đến nỗi e có nằm mơ cũng k với tới đc. E cũng muốn gần a lắm chứ, nhưng khó lắm. Còn khó hơn cả bắt e đạt giải nhất môn tin nữa!

E cũng muốn nói chuyện với a lắm chứ. Nếu a là anh Trung anh Phương hay là anh Vũ anh Thảo Nhi thì hay biết mấy, e có thể lên mặt về những điều mà a chưa biết, có thể tranh luận k có điểm dừng vs a về 1 vấn đề hay có thể nói những câu ngốc ngếch, sên sến 1 chút. Nhưng đó là nếu thôi, còn sự thực a vẫn là a. Và e thấy những việc làm đó quá ư thừa thãi vs a. A biết hết và thậm chí còn giỏi hơn e, vậy thì có j để mà nói đây. A chính chắn già dặn, những câu nói, suy nghĩ kiểu con nít, thiếu sót quá nhiều of e chắc chỉ như 1 trò lố mà thôi. A biết k, chính vì vậy mà suốt thời gian qua, e cứ fải gồng lên, sống 1 cách mệt mỏi. E cứ fải tỏ ra già dặn hơn những đứa # (có thể a sẽ nghĩ: "Ai bắt", đến e cũng chẳng giải thích nổi), e cứ fải bĩu môi, cười nhếch trc' những đứa con gái điệu đà, con nít. Mỗi lần có mặt a, muốn nói điều j, e luôn fải suy nghĩ thật kĩ sao cho lời nói ngắn gọn nhất có thể, k lố, k bị chỉnh. Và a biết k, đôi khi nói chuyện vs ai đó, e cứ fải len lén nhìn nét mặt a để biết mình có đang quá đà, có đang lố quá k. Khi fải quyết định 1 việc j, e cứ luôn fải để ý thái độ của a. Hầu như những quyết định của e chẳng bao h khiến a bằng lòng a nhỉ. Thế nên càng ngày e càng sợ fải quyết định điều j đó. Qua nhu nhược, cái j cũng sợ và rốt cuộc là e luôn thất bại a ạ. Hơi buồn a nhỉ! Không biết đọc đến đây, trong đầu a có hiện lên 2 chữ " Vớ vẩn" hay k? E đoán chắc có. Nhưng k sao, e cũng quen rồi mà ^^.

K biết a có để ý không, tất cả mọi điều a khuyên e từ trc' tới h, dù miệng thì cãi nhưng lí trí vẫn tuân theo 1 cáh tuyệt đối. K biết a nghe có thấy điên k, nhưng tất cả những điều a nói e đều cho là chân lí đấy. Có lúc những điều a nói k hợp với sở thích, với hoàn cảnh của e nhưng e lại cứ tự nhủ:" A nói là có lí of a cả đấy. A từng trải hơn mi, ngẫm đi, điều a nói là tốt cho mi." Chắc a k tin đâu nhỉ. Cũng chẳng sao, e hiểu mà ^^.

A biết k, ae mình ít nc, mỗi lần a ra nhà, nói vs e 1 câu nhẹ nhàng, e mừng rơn suốt mấy ngày luôn. Bọn trên lớp nó thấy e vui đột xuất lại bảo e mát a ạ. Nhưng e kệ. Rồi cả lần a nói vs e gắng học mai mốt e đem vô trong đó ôn thi, e còn nhớ tối hôm đó e vui đến nỗi k ngủ đc, ghi ra bao nhiêu tờ giấy nhắn câu nói đó, dán khắp bàn. Khùng a nhỉ. Thế mà e lại cứ thích ngày nào cũng khùng vậy, những ngày là ng` bình thường, e thấy mệt lắm.

Thằng anh đọc xong cay mắt rồi… post lên đây để anh em ném gạch, hi vọng là sớm tỉnh ngộ…

P/S: Em là 1 người cực kỳ vui tính và hòa đồng… em cũng không hiểu sao ở nhà em lại nghiêm khắc đến như vậy… em hối hận quá các thým àh
Em thương nó thật lòng, mua quà cũng ko ít… nhưng khi đưa cho nó thì mặt em tỉnh queo

Nhỏ thì như chó với mèo… giờ lớn lên mong như thế cho vui thì lại không được :(… mình vô cảm cmnr…
Muốn đùa với nó mình cũng ko thể đùa nổi nữa :(

__________________
:…:

Không thể thực hiện tác vụ do chủ đề hiện đang ở trạng thái lưu trữ

Chủ đề cùng mục


Lời Ca Khúc Điểm nhanh Hợp âm az Chords up Tin xe nói về xe

Bản quyền bởi VietYO.com v3.0 - Viet Nam Youth Online
Diễn đàn mở của cộng đồng người Việt trẻ online - Liên hệ (info @ vietyo.com)