[size=6]Mình lấy hết mạnh dạn viết mail cho anh, không đòi hỏi về trách nhiệm, không oán trách, chỉ có một yêu cầu cho con được gặp bố, nhưng anh nói đứa con là của người khác. [/size]
Mình là một bà mẹ đơn thân, được đánh giá khá xinh xắn, bằng cấp tạm ổn và có một công việc tương đối. Bố của con mình là một người vừa hoàn thành khóa học tiến sĩ, mình từng yêu và đặt lòng tin mù quáng vào con người ấy. Vẻ đạo mạo, tri thức của anh ta làm mình không một chút mảy may nghi ngờ.
Ngày ấy, khi những sự thật không mấy tốt đẹp của anh được phơi bày, chúng mình rời xa nhau. Chia tay rồi mình mới phát hiện có con, ban đầu mình tưởng là rối loạn do ảnh hưởng của chia tay. Những khó khăn được hoạch định, trong đó việc quan trọng nhất là đối mặt với gia đình, trải qua cái tết ở Hà Nội để chờ sinh con vì không muốn làm mất mặt cả gia đình.
Con trai mình chào đời, một cháu trai kháu khỉnh được bao bọc bởi mình, em gái và rất nhiều bạn bè. Trải qua bao khó khăn của việc nuôi con nhỏ, kinh tế không có, con ốm đau và rất nhiều điều những bà mẹ có con từng trải qua, giờ con gần 5 tuổi, ở cái tuổi mình phải đối mặt với câu hỏi bố con là ai? Mình lấy hết mạnh dạn viết mail cho anh, không đòi hỏi về trách nhiệm, không oán trách, chỉ có một yêu cầu cho con được gặp bố, nhưng anh nói đứa con là của người khác.
Anh làm nghiên cứu sinh, mình đã đề nghị làm ADN, nghĩ anh hiểu điều đó, không khó để biết có phải con ruột hay không. Vậy mà anh cương quyết chối bỏ, mình gạt đi mong muốn con được gặp bố. Gần sát đây con lại hỏi, cháu trộm vía khá nhanh nhẹn và thông minh. Hôm nay người bạn thân của mình đã thôi thúc mình quyết định cho cháu về gặp ông bà nội.
Vấn đề là hiện tại mình chưa thật ổn định về kinh tế, sợ họ sẽ xúc phạm, chối bỏ và làm tổn thương mẹ con mình. Mình mạnh mẽ bên ngoài là vậy nhưng chỉ là cái vỏ bao bọc. Mình muốn mọi người cho lời khuyên, có nên cho cháu gặp ông bà nội, có nên nghe theo lời chị bạn thân? Cảm ơn các bạn đã dành thời gian đọc tâm sự.
Thu