Lá thứ nhất đứa bé thì thầm:đó là [size=4]hy vọng[/size]
Lá thứ hai đứa bé mỉm cười:là [size=4]niềm tin[/size]
Lá thứ ba: là [size=4]tình yêu[/size]
Và lá cuối cùng: là sự [size=4]may mắn
[/size][/size]
[size=3]
Bốn món quà thượng đế ban tặng cho mỗi đứa trẻ khi chúng mới ra đời nhưng để tìm được chúng đứa trẻ ấy phải mãi đi tìm, tìm trong rừng sâu của cuộc đời với trái tim dũng cảm… Truyền thuyết vẫn tiếp tục đến ngày hôm nay, và truyền thuyết mãi là truyền thuyết vì mỗi đứa trẻ sinh ra lớn lên mãi đi tìm công danh và sự nghiệp nên chúng lãng quên con đường tìm đến với ngọn cỏ bốn lá mà thượng đế trao cho. Đến khi chúng vấp ngã, chúng mới nhớ đến khúc đồng dao của ngày xưa. Chúng thẫn thờ và than thở:
“Where is my the four-leaf clover?”
[/size] [size=3]Nhưng đứa trẻ đâu biết thượng đế trên cao đang mỉm cười:[/size]
[size=3]Khi đứa trẻ đau vì vấp ngã, đó là [size=4]tình yêu[/size]
Khi đứa trẻ tin rằng mình không cô độc khi vấp ngã, đó là [size=4]niềm tin[/size]
Khi đứa trẻ nhìn thấy những đứa trẻ khác còn đau khổ hơn mình, đó là sự [size=4]may mắn[/size]
Và khi đứa trẻ nghĩ rằng mình phải đứng dậy là đi tiếp, đó là niềm [size=4]hi vọng…[/size]
[/size]
[size=3][size=5]Four-leaf Clover[/size]
Author: Ella Higginson
[/size]
[size=3]Bản dịch
[/size] [size=3]T[/size][size=3]ôi biết đến một nơi, mà thái dương lộng lẫy ánh vàng
Những cánh hoa anh đào rực đỏ trong tuyết trắng
Và ẩn sâu trong đó chính là điều kì diệu nhất
Nơi cả Bốn chiếc lá của Cỏ Ba Lá cùng mọc lên
[/size] [size=3]
[/size] [size=3]Một lá cho NIỀM TIN
Một lá cho HY VỌNG
Một lá cho TÌNH YÊU,bạn biết đấy
Và Thượng đế đã tạo thêm một chiếc lá nữa để đem lại MAY MẮN
Hãy tìm kiếm Bạn thấy sẽ nhìn thấy nơi kì diệu ấy
[/size] [size=3]
Nhưng bạn phải TIN TƯỞNG
Bạn phải HY VỌNG
Bạn phải YÊU THƯƠNG để chắc rằng nó mạh mẽ đến mức nào,và rồi…
Nếu bạn cố gắng và chờ đợi
Bạn sẽ tìm thấy nơi ấy
Nơi cả bốn chiếc lá của Cỏ Ba Lá cùng mọc lên
[/size]
[size=3]
[size=4][size=5]Cỏ bốn lá
[/size][/size][/size] [size=3][size=4][size=5]
[/size][/size] Mùa xuân. Cỏ bốn cánh xanh. Xanh biếc.
Cỏ bốn cánh tượng trưng cho hạnh phúc… Những điều một người không thuộc thời đại này đã nói… Nhưng niềm tin thời nào chẳng giống nhau.
Em tin.
Em hỏi người “Thế nào là hạnh phúc?”
Người ngẩng nhìn trời. Lặng im.
Em hỏi lão “Thế nào là hạnh phúc?”
Lão trố mắt nhìn tôi. Lắc đầu.
Em nằm xuống cỏ. Mùa xuân. Trời xanh. Mây trắng. Cỏ rì rào đùa với gió.
Hạnh phúc là gì?
Em hỏi gió. Gió mải mê thổi.
Em hỏi nắng. Nắng lơ đãng buông.
Em hỏi sông. Sông lặng lờ trôi.
Em hỏi hoa. Hoa thản nhiên bay mãi.
Hạnh phúc là những gì chúng ta không biết?
Cỏ bốn cánh vẫn xanh. Xanh biếc.
Tay nắm ngập ngừng. Buông.
Nếu không biết thế nào là hạnh phúc, hái để làm gì?
Có thể, có ai cần nó hơn?
Có thể…
Người vẫn nhìn trời. Gió bay và nắng buông. Óng lên sắc xuân rực rỡ.
Màu trời và màu mắt người hợp thành sắc cỏ bốn cánh xanh.
Xanh biếc.
Đêm sương. Nắm lá cỏ bốn cánh áp vào tim.
Em mơ… Một lần hạnh phúc.
[/size]
[size=5]Vậy còn cỏ 3 lá???[/size]
[size=4]Dù hiểu như thế nào thì biểu tượng cỏ ba lá vẫn mang đến tình yêu và hạnh phúc… Tôi không biết nhiều về “chuyện tình cỏ ba lá”, cũng không biết mỗi nhánh cỏ ba lá mang ý nghĩa như thế nào… Nhưng trong tiềm thức, 3 lá là hạnh phúc và 4 lá là may mắn. Và tất nhiên, nó tượng trưng cho tình yêu…
[/size]
[size=4]>[/size]
[size=4][size=5]Cỏ bốn lá
[/size][/size][/size] [size=3][size=4][size=5]
[/size][/size] Mùa xuân. Cỏ bốn cánh xanh. Xanh biếc.
Cỏ bốn cánh tượng trưng cho hạnh phúc… Những điều một người không thuộc thời đại này đã nói… Nhưng niềm tin thời nào chẳng giống nhau.
Em tin.
Em hỏi người “Thế nào là hạnh phúc?”
Người ngẩng nhìn trời. Lặng im.
Em hỏi lão “Thế nào là hạnh phúc?”
Lão trố mắt nhìn tôi. Lắc đầu.
Em nằm xuống cỏ. Mùa xuân. Trời xanh. Mây trắng. Cỏ rì rào đùa với gió.
Hạnh phúc là gì?
Em hỏi gió. Gió mải mê thổi.
Em hỏi nắng. Nắng lơ đãng buông.
Em hỏi sông. Sông lặng lờ trôi.
Em hỏi hoa. Hoa thản nhiên bay mãi.
Hạnh phúc là những gì chúng ta không biết?
Cỏ bốn cánh vẫn xanh. Xanh biếc.
Tay nắm ngập ngừng. Buông.
Nếu không biết thế nào là hạnh phúc, hái để làm gì?
Có thể, có ai cần nó hơn?
Có thể…
Người vẫn nhìn trời. Gió bay và nắng buông. Óng lên sắc xuân rực rỡ.
Màu trời và màu mắt người hợp thành sắc cỏ bốn cánh xanh.
Xanh biếc.
Đêm sương. Nắm lá cỏ bốn cánh áp vào tim.
Em mơ… Một lần hạnh phúc.
[/size]
[size=5]Vậy còn cỏ 3 lá???[/size]
[size=4]Dù hiểu như thế nào thì biểu tượng cỏ ba lá vẫn mang đến tình yêu và hạnh phúc… Tôi không biết nhiều về “chuyện tình cỏ ba lá”, cũng không biết mỗi nhánh cỏ ba lá mang ý nghĩa như thế nào… Nhưng trong tiềm thức, 3 lá là hạnh phúc và 4 lá là may mắn. Và tất nhiên, nó tượng trưng cho tình yêu…
[/size]
[size=4]
[/size]
[size=4]Có những điều thật giản đơn nhưng đủ làm ta mỉm cười và có những con người dù lặng lẽ - nhưng lại khiến trái tim ta bừng lên hạnh phúc…[/size]
[/size]
[size=4]Có những điều thật giản đơn nhưng đủ làm ta mỉm cười và có những con người dù lặng lẽ - nhưng lại khiến trái tim ta bừng lên hạnh phúc…[/size]
[size=4]>[/size]
[size=4]Chưa bao giờ thấy thấm thía về Hạnh Phúc hơn lúc này… Khi mất đi quá nhiều, mình chợt nhận ra những thứ đó không thuộc về mình, không là của mình… Có lẽ không phải là “mất” - chỉ là “sự trở về” - với những gì vốn có. Cuộc sống có lắm điều kì diệu. Tự nhiên cũng có quy luật của nó… Đôi khi phải mất mát mới biết được cái gì thuộc về mình, đôi khi phải cô đơn để biết còn có ai bên mình và đôi khi phải đau khổ để biết ai có thể làm ta hạnh phúc… Như đám cỏ dại chẳng ai để ý đến - hạnh phúc nhiều khi tồn tại ở những điều thật giản đơn, ở những nơi nào ta chẳng hay và ở những con người mà ta đã quên lãng… Đến một ngày chợt nhận ra - “happiness is around here”…[/size]
[size=4]Hạnh phúc là sự bình yên trong tâm hồn. Ai có thể đem đến cho ta bình yên - người ấy sẽ cho ta hạnh phúc. Bình yên là khi bạn thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy người ấy, là khi thấy ấm lòng dù chỉ bằng một cái siết tay, là khi bạn có thể tựa đầu bên vai người ấy mà ngủ - dù người ta phóng xe đến 100km/h … Bình yên thực sự…
Tình yêu cũng vậy. Một mối quan hệ không thể tồn tại bền vững nếu người ta thấy sợ hãi, mệt mỏi khi ở bên nhau. “Đã yêu thì phải có niềm tin” - và chắc chắn ta sẽ không tin người nào khiến mình sợ hãi, mệt mỏi. Hỏi sao có những phút yếu lòng như thế? hỏi sao có thể dễ dàng ngã vào vòng tay người khác như thế? Không , chẳng có gì dễ dàng, chẳng có gì quá nhanh. Chỉ vì, trái tim có ngôn ngữ riêng của nó, có nhịp đập riêng của nó… Tất cả chỉ là sự hoà hợp - sự đồng cảm trong tâm hồn. Một khi đã tìm thấy bình yên, trái tim sẽ hướng về phía ấy… Đừng trách…
Cuộc sống của tôi nhiều biến đổi (hay là - biến động) Đồ thị cuộc sống có dạnh hình sin, chu kì theo ngày… Nghĩa là, cuộc sống ấy không yên ổn, êm đềm… Không biết là do cá tính hay bị trời phạt mà tôi chẳng bao giờ làm được điều gì một cách suôn sẻ. Cái may mắn ấy đến bây giờ tôi mới nhận ra - cho dù mẹ vẫn thường bảo “số con là may lắm đấy, có quý nhân phù trợ”.
Người ta không thể sống thiếu kỉ niệm nhưng cũng không thể sống bằng kỉ niệm. Hãy để quá khứ ngủ yên và cũng đừng đánh thức tương lai. Sống cho hiện tại và cầu chúc cho tất cả những người tôi yêu thương , được hạnh phúc..[/size]
[size=4]Hạnh phúc là sự bình yên trong tâm hồn. Ai có thể đem đến cho ta bình yên - người ấy sẽ cho ta hạnh phúc. Bình yên là khi bạn thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy người ấy, là khi thấy ấm lòng dù chỉ bằng một cái siết tay, là khi bạn có thể tựa đầu bên vai người ấy mà ngủ - dù người ta phóng xe đến 100km/h … Bình yên thực sự…
Tình yêu cũng vậy. Một mối quan hệ không thể tồn tại bền vững nếu người ta thấy sợ hãi, mệt mỏi khi ở bên nhau. “Đã yêu thì phải có niềm tin” - và chắc chắn ta sẽ không tin người nào khiến mình sợ hãi, mệt mỏi. Hỏi sao có những phút yếu lòng như thế? hỏi sao có thể dễ dàng ngã vào vòng tay người khác như thế? Không , chẳng có gì dễ dàng, chẳng có gì quá nhanh. Chỉ vì, trái tim có ngôn ngữ riêng của nó, có nhịp đập riêng của nó… Tất cả chỉ là sự hoà hợp - sự đồng cảm trong tâm hồn. Một khi đã tìm thấy bình yên, trái tim sẽ hướng về phía ấy… Đừng trách…
Cuộc sống của tôi nhiều biến đổi (hay là - biến động) Đồ thị cuộc sống có dạnh hình sin, chu kì theo ngày… Nghĩa là, cuộc sống ấy không yên ổn, êm đềm… Không biết là do cá tính hay bị trời phạt mà tôi chẳng bao giờ làm được điều gì một cách suôn sẻ. Cái may mắn ấy đến bây giờ tôi mới nhận ra - cho dù mẹ vẫn thường bảo “số con là may lắm đấy, có quý nhân phù trợ”.
Người ta không thể sống thiếu kỉ niệm nhưng cũng không thể sống bằng kỉ niệm. Hãy để quá khứ ngủ yên và cũng đừng đánh thức tương lai. Sống cho hiện tại và cầu chúc cho tất cả những người tôi yêu thương , được hạnh phúc..[/size]
[/indent]