Ảnh - truyện vui 2011-12-27 17:06:29

Xin lỗi ! Anh chỉ là Thằng GAY ...





Chuyện hay và Cảm động ! Mem mới xin ra mắt cả nhà và xin ít keng ạ ! 3adore3




Sau đây, là 1 câu chuyện, mình từng đọc được, xin được chia sẻ cùng các bạn, và cũng nhau ngẫm nghĩ bình luận về câu chuyện cực cảm động này… Tình Yêu …

Yêu nhau suốt 2 năm trời, sự nghiệp ổn định, Ngân và Bình quyết định cưới nhau. Mọi thứ đã được sắp đặt chỉnh chu, chỉ chờ ngày hạnh phúc… Lòng Ngân rất vui và nôn nao…

1 Tuần trước khi cưới, Bình bỗng quỳ rạp xuống chân Ngân và nói:

" Anh là Gay Ngân à, Xin lỗi em, anh chỉ là thằng Gay em à ! Anh không thể lấy em ".

Ngân bất ngờ , Ngân tái xanh mặt và quỵ xuống, Ngân ko tin vào mắt mình, Ngân chết sững … Mọi thứ đã chuẩn bị tất cả rồi, nhà hàng, thiệp cưới…

Ngân vẫn quyết định cưới anh….

Ngân lấy anh vì Ngân hận anh, Hận rất nhiều. Không phải hận anh vì anh là Gay, mà hận anh vì anh đã quá nhẫn tâm, đã làm cho Ngân yêu anh, làm cho Ngân tin rằng cả hai sinh ra là của nhau…

Đêm Tân Hôn, Ngân uống say khước, rồi khóc, khóc rất nhiều, Bình chỉ ngồi nhìn. Bình chờ Ngân nằm ngủ rồi Bình mới khẽ nằm cạnh bên. Nửa đêm thức giấc, khát khao 1 người đàn bà vực Ngân tỉnh dậy, quờ quạng tìm thân xác chồng mình, Ngân như con Hổ khát mồi, vồ lấy Bình…

Người Bình nóng hừng hực, cứ nóng lên từng cơn, nhưng anh cố nén lấy cơn lửa trong lòng…

Ngân mệt ngoài, nằm rũ ra hai hàng lệ rơi dài ….

Bất chợt, Bình vùng dậy, ôm lấy Ngân, hôn thắm thiết, vồ vập lấy Ngân, Ngân lấn lướt theo từng cơn cảm xúc…

Ngân cười khẩy:

" Thằng Gay nào cũng như anh thì lời quá nhỉ? "

Bình lập tức buông tay và nằm lặng lẽ…

Cô hận anh nhiều, vì cô yêu anh lắm, dù anh là 1 thằng Gay đi nữa thì cô vẫn rất yêu anh, cô vẫn tin cái cảm giác ban đầu của tình yêu ấy … Nhưng mỗi lần tình yêu trong cô rạo rực thì cô lại mắng nhiếc anh, cô căm hận và lăng mạ cái thằng Gay như anh.

Dù anh là Gay, cô vẫn muốn được 1 lần làm vợ, muốn đc quan hệ với anh, muốn được làm mẹ, trên cái cõi đời này, đâu phải mình cô là lấy chồng Gay, tại sao cô lại bất hạnh như thế, anh ko thể nhắm mắt làm tình dù chỉ 1 lần à. Anh ghê tởm thân xác đàn bà đến thế sao…

Nhưng dù thế cô vẫn ko thể bỏ anh. Cô từng đồng ý khi anh muốn đi con đường riêng của mình. Cô hận anh lắm, nhưng cô muốn giữ anh, giữ những ngày tháng bên cạnh anh.

Đêm đêm, anh cứ trơ trơ mắt mà nhìn cô mắng nhiếc, hành hạ, chửi bới anh, có những khi cô đập phá bỏ đi, anh bế cô vào phòng và khóa cửa lại, chịu đựng sự giận dữ của cô.

Cô đi làm về, anh chăm sóc cô tận tình, cô muốn ôm chằm lấy anh, nhưng cô hận, cô mệt mỏi, anh khẽ bê nước ấm ngâm chân và xoa chân cho cô, cô đai nghiến cô hằng hộc, anh vẫn im lặng và chịu đựng, cô hận …

Dù cô có nói :

" Hôm nay tôi ko về, tôi ngủ khách sạn với đàn ông thật sự, okie? "

Bình vẫn im lặng, cô lang thang khắp các con phố, trở về lúc 3h sáng, vẫn thấy Bình ngồi yên trong bóng tối chờ cô. Cô lại hận…

Anh là Gay nhưng chưa bao giờ thấy anh đi sớm về khuya. Cô lại hận ….





Yêu nhau - Cưới nhau - Nhưng anh nói anh là Gay - Khốn nạn cho cuộc đời Ngân thật.

Gay… Anh Gay… Anh là 1 thằng Gay điên, anh ko để cho Ngân biết " người tình " của anh là ai, cũng ko hề thấy anh có biểu hiện khác thường ngoài ko bao giờ gần gũi, tránh xa quan hệ vợ chồng, cứ như anh ghê tởm đàn bà vậy.

Anh chưa từng 1 lần làm Ngân phải chờ anh về trễ, anh ko đi sớm về khuya… Ngoài ra anh chu đáo một cách im lặng, im lặng 1 cách kỳ lạ… Có phải đó là cách 1 thằng Gay hay làm…

Ngân bức xúc lắm, càng lúc cô càng cay đắng, cô càng đai nghiến nhiều hơn, Ngân gần như ghê sợ cái bóng người chồng sau bộ mặt Gay nhẫn nhịn Ngân. Ngân cảm thấy buồn bực, nhưng Ngân lại thấy rất yêu anh, Ngân yêu anh ngày càng nồng cháy nhưng không hiểu tại sao. Dù đó chỉ là 1 thằng Gay không hơn không kém. Ngân nghĩ tình yêu đó, đã qua đó, không hề là dối trá, và anh vẫn yêu Ngân, yêu Ngân bằng cách nào đó, một cách riêng của anh. Dù anh là Gay.

Ngân biết, rồi 1 ngày kia anh sẽ đi xa, không còn ai trong bóng Ngân hàng ngày, và sẽ không còn ai cho Ngân nhớ nhung đêm ngày khát khao. Anh sẽ phải đi xa, đi khỏi cuộc đời Ngân, anh đã từng đề cập :

" Nếu 1 ngày anh muốn đi trên con đường của mình, xin em hãy đồng ý"

Ngân lạnh lùng, gật đầu cay cú…

Rồi thời gian trôi qua, 1 tháng … Anh chịu đựng Ngân…

Rồi thời gian trôi qua, 3 tháng … Anh vẫn bên Ngân chịu đựng …

Rồi thời gian lại qua nhanh, 6 tháng … Anh vẫn vậy vẫn bên Ngân và nhẫn nhịn …

Rồi 1 năm qua đi, anh vẫn là anh, muôn đời vẫn thế, vẫn là 1 thằng Gay, dù có lần Ngân quỳ xuống van xin anh 1 đứa con để Ngân ko phải trống trải khi anh ra đi. Anh lần đầu tiên đánh Ngân. Ngân cay cú :

" Đồ hèn, 1 thằng Gay đạo đức "

Rồi Ngân lại say khước, đập phá. Anh lại quăng Ngân và trong phòng ngủ, căn phòng mà giờ đây, ngoài những giọt nước mắt thì Ngân không còn gì để đập vỡ nữa… Òa khóc …

Một sáng nọ, khi ngồi ăn sáng, bữa sáng kiểu Mỹ mà Ngân thích nhất, anh đề cập đến việc làm thủ tục sang Châu Phi công tác Tình nguyện viên. Ngân vờ không quan tâm, mắt chăm chú vào tin tức buổi sáng 1 cách vô thức. Lòng cô đau thắt…

Đây là việc hiển nhiên, anh phải đi, cô đã biết rất lâu rồi cơ mà… Anh phải đến lúc đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Thật đau lòng…

Từ hôm đó, anh u buồn hơn, anh trông rất tiều tụy, nhưng anh chăm sóc Ngân kỹ hơn, anh lo lắng nhiều hơn, anh đã ghi lại rất nhiều công thức nấu ăn sao cho vừa khẩu vị Ngân, còn làm sẵn cho Ngân 1 cái khăn choàng Len dù bây giờ là mùa xuân, anh thay mới tất cả các vòi nước, bóng điện trong nhà, anh tháo tất cả ảnh cưới anh và cô chụp cùng cất vào 1 thùng giấy, tủ thuốc gia đình đầy những thuốc và ghi chú,…

2 năm ngày cưới nhau, Anh vẫn bên Ngân, Ngân biết thời gian bên anh chỉ tính từng giây. Hôm nay, Ngân như bao ngày, tỉnh dậy, bữa sáng vẫn nằm yên đó, nhưng không thấy anh, đôi giày của anh cũng biến mất. Một cảm giác bất an dần lan toản khắp người, tự dưng, Ngân hoảng loạn, Ngân bàng hoàng hoàn toàn, nước mắt cứ tự động chảy xuống không kìm chế, Ngân chạy khắp các ngõ ngách trong nhà, chạy ra ngoài phố trong bộ áo ngủ, đầu tóc rối tinh, nước mắt giàn giụa, gào thét tên anh trong tuyệt vọng …

Anh đã đi rồi, là hôm nay, kỷ niệm 2 năm ngày cưới…

Ngân trở về, ngồi vào bàn ăn, trên bàn có 1 tờ giấy xét nghiệm và 1 bức thư…

" Bà Xã yêu. Anh thực sự muốn sống những ngày cuối cùng thật sự ý nghĩa. Hai năm qua, dù mang lại cho em nhiều đau khổ, và nước mắt, nhưng anh thực sự hạnh phúc. Anh biết rằng, em sẽ rất đau khổ, nhưng anh muốn giữ cho em sự trong sáng để bước tiếp khi không còn anh. Anh muốn người đàn ông sau này sẽ thực sự kính trọng sự trong sáng của em - vợ anh. Anh đã cố gắng bảo vệ em bằng tất cả, bởi vì anh quá yêu em. Cám ơn em vì em đã luôn bên cạnh anh, mong em tìm được sự bình yên. Anh mãi mãi yêu em, mãi mãi … "

Giấy xét nghiệm đó là của 2 năm lẻ 7 ngày trước. Ngày anh nói với Ngân anh là Gay, Giấy xét nghiệm dương tính HIV.

Ngân đau đớn, cay cú, chồng cô không phải là Gay. Cô căm thù sự bảo vệ của anh, bây giờ, anh đi rồi, anh để lại tất cả, tất cả ngay cả sự trinh tiết của cô nhưng trừ anh ra.

Ngân khóc ngẹn

" Tại sao? Tại sao anh không phải là Gay ? "

Bây giờ, đã 5 năm từ khi câu chuyện này xảy ra…

Ngân bây giờ là 1 giám đốc thành công trong kinh doanh, mỗi năm Ngân đều đi sang Châu Phi 1 tháng để tìm anh … Ngân vẫn trong sáng như ngày anh ra đi …

Mỗi năm vào ngày 14-02 và 08-03 Ngân đều nhận được 1 bó hoa hồng, Ngân hy vọng vào điều đó, Ngân tìm anh …

Anh đã sai lầm, anh không thể đi đến Châu Phi được, sau đó 1 tuần anh đã chết, hoa đó là anh đã đặt trước trong 50 năm, anh đã thanh toán trước…

Anh sai khi là Gay …

Ngân sai khi nghĩ anh là Gay …

Tình yêu của họ vẫn mãi mãi còn đó …

Chỉ vì anh không phải là Gay ….










Các bác thấy hay thỳ cho mem mới em xin ít keng ạ !
Không thể thực hiện tác vụ do chủ đề hiện đang ở trạng thái lưu trữ

Chủ đề cùng mục


Lời Ca Khúc Điểm nhanh Hợp âm az Chords up Tin xe nói về xe

Bản quyền bởi VietYO.com v3.0 - Viet Nam Youth Online
Diễn đàn mở của cộng đồng người Việt trẻ online - Liên hệ (info @ vietyo.com)