Ảnh - truyện vui 2013-08-05 08:02:13

[Truyện] Vợ xấu


[Truyện] Vợ xấuCó lẽ đã quá muộn để hiểu: “Vợ xấuchưa hẳn là vợ mình nếu mình khôngbiết trân trọng, yêu thương”.Ngày tôi đưa thiệp cưới, cả cơ quanđều kinh ngạc, vì tôi vốn cao ráo, đẹptrai trong khi Hân, người đứng tênchung thiệp cưới với tôi có thân hìnhđẫy đà, lại hơi xấu… Ngoài quanniệm “vợ đẹp của người”, tôi “chấm”Hân ở tính nết dịu dàng, không ăndiện, vén khéo và nhất là nấu ănngon.Gia đình hai bên đều khá giả, chúngtôi được ở tầng thứ nhất căn nhà batầng của gia đình tôi. Yên tâm có vợlo toan việc nhà, tôi thoải mái la càcùng bạn bè độc thân hoặc nhữngngười chồng, cha vô trách nhiệmkhác, sau giờ làm việc là nhậu nhẹt,cặp bồ đi qua đêm….Hân không nói gì nhưng khi đứa congái đầu lòng ra đời, Hân lên tiếngyêu cầu tôi phải có trách nhiệm vớigia đình. Tôi cự cãi, lớn tiếng chorằng “gánh vác giang sơn nhà chồng”là chuyện của Hân. Ba mẹ tôi vốnbảo thủ, thay vì bênh con dâu, lạilớn tiếng bênh vực tôi, mắng mỏ Hânthậm tệ. Một lần, trong lúc cự cãi,mẹ tôi đã nói: “Con tao không lấymày thì có mà ma nó lấy mày. Thửmày ra đường xem có ai ngó tớikhông?”. Hân nhìn tôi, tôi đắc thắngxác nhận: “Tôi cưới cô về để có ngườiđẻ con và chăm sóc ba mẹ tôi thôi”.Không ngờ, Hân vào phòng thu dọnđồ đạc, ra khỏi nhà tức thì. Ban đầu,ba mẹ tôi và tôi nghĩ Hân chỉ làm nư,thách thức. Hân có đi đâu thì đi,miễn là để đứa con lại nhà chồng.Chẳng ngờ Hân ra đi rất mạnh dạn,mặc cho con gái kêu khóc trong tiếngmắng chửi, chì chiết của ba mẹ, haiem gái tôi và cả tôi. Tôi nghĩ, nhớcon Hân sẽ về, chỉ là vấn đề thờigian.Sáng hôm sau, gia đình tôi nháonhào vì không còn ai lo cơm nước.Trước đây, chuyện cơm nước do mẹtôi phụ trách, lau dọn nhà cửa do emgái đảm đương. Cưới Hân về, mọi việcđều dồn cho cô ấy. Mẹ tôi quenthong dong năm năm qua, nay phảilụm cụm xuống bếp, hai đứa emquen ngủ trưa đến gần giờ đi làmmới xuống ăn sáng, giờ phải dậy sớmđể phụ mẹ tôi. Chiều về mọi ngườiphải tự bỏ quần áo vào máy giặt, tựlau phòng mình. Đáng nói là khôngai đưa đón con gái tôi, bé Hạnh quenhơi mẹ, dù đã ba tuổi vẫn khóc ngầyngật đòi mẹ.Cả nhà rối tung lên! Tôi điện thoạicho Hân, cô ấy không bắt máy. Tôiđiện thoại bàn gặp cô em vợ, bị cô ấymắng té tát, sỉ nhục trăm bề. Tôinhắn với cô ấy là tôi sẽ ly dị Hân, côấy hét vào máy: “Ly thì ly, xem ai hầuhạ đám thối tha biếng nhác nhàanh”.Tôi vào cơ quan, không ngờ Hân đãlàm việc với công đoàn, lãnh đạo cơquan, thông báo sẽ ly hôn với tôi.Hân là một kỹ sư giỏi, mẫn cán vànhất là rất cương quyết trong mọitình huống công việc, nên với hônnhân cô ấy cũng vậy. Chuyện tôitrăng hoa, mèo mỡ đi suốt đêm, vôtrách nhiệm với vợ con, kể cả chuyệnHân làm “đầy tớ không công” cho giađình tôi mọi người đều biết. Chỉ đợigiọt nước tràn ly và tờ tường thuậtcủa Hân với lãnh đạo trước khi đưađơn ly hôn lên tòa án. Mọi người đềuđứng về phía Hân.Suốt ngày tôi tìm cách nói lời xin lỗivới Hân, không ngờ gương mặt Hângiá lạnh hơn cả băng đá. Đồngnghiệp có vài người khuyên nhưngHân lạnh lùng: “Mỗi nhà mỗi cảnh,mong đừng ai chen vào chuyện giađình tôi. Tôi đã 40 tuổi rồi”. Thế làtất cả tắt tịt! Hân đã nhờ người bạnluật sư đẩy nhanh tiến độ ly hôn.Ở tòa Hân dứt khoát nếu tôi muốnnuôi con Hân cũng không cản, bằnglòng nhường quyền nuôi con cho tôi.Thú thật, mấy tháng không có Hân giađình tôi như địa ngục, con gái tôinhư gánh nặng, bởi nó đã quen sựchăm sóc của mẹ. Tôi biết Hân nóithật. Kể từ ngày ôm quần áo ra khỏinhà tôi, Hân không hề ghé lại thămcon một lần. Tôi lấy cớ mang consang thăm mẹ, Hân không tiếp. Vìvậy, gia đình tôi đành giao con choHân. Tại tòa, Hân đồng ý nhận con,chỉ cần tôi bế con, mang va li, quầnáo đồ dùng của con sang nhà Hânchứ Hân không về nhà tôi lấy đồ đạccủa con.Ly hôn và nhận nuôi con, Hân chuyểncông tác. Mỗi lần tôi điện nói nhớcon, Hân lạnh lùng: “Vậy chiều nayông ghé rước con đi, khi nào muốnthì mang sang nhà tôi trả lại!”. MấtHân rồi, tôi mới thấy một khoảngtrống lớn trong cuộc sống của tôi vàcả trong căn nhà rộng lớn của ba mẹtôi.Cả tôi và gia đình tôi đều lầm khinghĩ tôi đẹp trai mà lấy vợ xấu làcầm dao ở cán. Với một phụ nữ, dùkhông nhan sắc nhưng có học thức vàbản lãnh, thì họ chẳng bao giờ để ailăng mạ và xem thường mình, kể cảđó là chồng và gia đình chồng. Khi họđã quyết định ly hôn có lẽ còn cươngquyết hơn nhiều so với một ngườiphụ nữ bình thường.Tôi đã mất một người vợ xấu nhưnglà vợ tốt. Ba mẹ tôi mất người condâu tốt. Có lẽ đã quá muộn để hiểu:“Vợ xấu chưa hẳn là vợ mình nếumình không biết trân trọng, yêuthương
Không thể thực hiện tác vụ do chủ đề hiện đang ở trạng thái lưu trữ

Chủ đề cùng mục


Lời Ca Khúc Điểm nhanh Hợp âm az Chords up Tin xe nói về xe

Bản quyền bởi VietYO.com v3.0 - Viet Nam Youth Online
Diễn đàn mở của cộng đồng người Việt trẻ online - Liên hệ (info @ vietyo.com)