3crisp3 3crisp3 3crisp3 3crisp3 3crisp3 3crisp3 3crisp3 3crisp3 3crisp3 3crisp3em lấy bên voz của huynh
Sylar_Gabriel tác giả loạt truyện ma vãi tè"quê em đất độc"ý
Chuyện xảy ra hôm qua các bác ạ

Tình hình là thế này. Em mới ra trường được 1 năm, loanh quanh làm trái ngành 1 thời gian rồi mới đi làm đúng chuyên môn trong 1 công ty xây dựng, vì thế nên em cũng in ít ra công trường

Gần 2 tháng thử việc em có mỗi việc chính là ngồi vẽ Cad mấy lại đánh văn bản.
Sáng qua, như mọi ngày bình thường, em lại vui vẻ cắp táp đến công ty pha trà rót nước. Buổi đêm hôm trước em nằm ngửa, cái quạt chốc thẳng vào bụng, sáng dậy muộn chẳng ăn uống gì mặc quần áo đóng đến công ty. Thế nên cái bụng nó cứ anh ách

Em định đến nơi rồi giải quyết cả thể nên cố nhịn nhịn, được cái một lúc nó lại đỡ. Vừa nhả mông xuống ghế thì bác phó phòng qua bẩu "Mày xuống công trường với tao tẹo, tí có
ô tô đón, không cần đi
xe máy"

Mừng húm em leo lên xe đi với ổng luôn. Lúc này ác mộng đời em mới bắt đầu…
Trên ô tô em buồn Việt Lào lắm rồi, nhưng chẳng lẽ bẩu bác tài tạt vào lề cháu làm bãi; mà đường Hà Nội lấy đâu ra chỗ cho em xả.. Em lại nín nín, may mà nó cũng đỡ đỡ

Lúc đến nơi, ngồi được dăm phút em lấy cớ đi ngó nghiêng cái nhà, chạy ra hỏi thằng thợ xem nhà vệ sinh ở đâu. Chỗ em đang xây phần thô, nó chỉ ra góc nhà, trống trải vl

Em bảo "Anh muốn đi nặng, đi nặng chú hiểu khôngggggg"

Thế nào nó vẫn chỉ nguyên chỗ đấy.. Góc sàn tầng 1 các bác ạ… em thấy mấy bãi ở đấy rồi

Chẳng lẽ ra tụt quần giữa chỗ trống trải thế này em không dám

Mà em biết cái kiểu ọc ạch này thế nào cũng phọt ra lỏng, tung tóe, tởm lắm; ngồi đất thì có mà nó bắn lên đầy giầy… thế nên lại nín

Được 1 lúc em ra ngó ông sếp thăm dò xem lúc nào về thì ổng phán đợi bên A tí còn họp……

Em suy sụp hoàn toàn… Cố gồng cơ đít thít cơ mông để bảo toàn danh dự…
Lúc đầu nó cũng đỡ đỡ, nhưng càng sau càng nặng. Có những lúc em muốn buông xuôi, đứng im mặc cho nó muốn phun thế nào thì phun.. Nhưng thằng đàn ông trong em không cho làm thế. Em cắn răng, có những lúc bám chặt vào thành ghế.. đến lúc em muốn tụt mẹ quần ra mà làm bãi, tung tóe thế nào cũng được, chạy ra cãi chỗ kia thì thấy bọn thợ 1 lũ đang xếp dàn giáo với cả xúc đá ở ngay gần

Nhưng với bản lĩnh vốn có, em cố nghĩ sang chuyện khác cho nó quên đi mà ngồi đợi sếp họp… May quá đến lúc sếp trở lại quần em vẫn sạch

1h30p đợi sếp em thấy dài như cả thế kỉ, đời em tí nữa thì ra bã. Còn đâu hình tượng cán bộ trẻ năng nổ, giầy tây quần âu mà bấy lâu em xây dựng… Em làm nhà nước ạ. Em mà phọt ra đấy, hoặc ngay trên ô tô thì chắc chỉ còn nước ra cầu Thăng Long nhào lộn thôi

Về đến công ty, em chẳng nói chẳng rằng mở cửa phi 1 phát vào toa lét, cởi phăng quần, và …

Uậy, khoái lạc lắm các bác ạ

Lâu lắm rồi em mới thấy khoái cảm thế

Xong đứng lên y rằng 1 bãi té re

Mọi chuyện đã chỉ còn là ác mộng trong quá khứ. Nhưng em muốn hỏi các bác chẳng may rơi vào tình hình này thì làm thế nào ạ. Em còn non nớt với đời trong chuyện ỉa đái kịp thời

Xin các bác vài lời chia sẻ, góp ý và động viên để em có động lực phấn đấu trong bước đường đời tiếp theo ạ

3crisp3