Không đứng đường, lên mạng
Cũng theo Hoangtu…., có hai cách để “săn” “hàng” sinh viên xịn. Cách đầu tiên là qua các tú bà như nhiều vụ bắt giữ gần đây bị phanh phui. Tuy nhiên, với những “dân chơi” chuyên săn “hàng” sinh viên như gã, ngoài việc làm “bố mì” cũng đi “check hàng” mới thì cách đầu tiên không được chuộng vì dễ bị bắt vì tội mua, bán dâm.
Do đó, Hoangtu…cho biết, cách hai được lựa chọn nhiều hơn và cũng an toàn hơn nhiều mà vẫn có “hàng” sinh viên đó là nhờ chia sẻ qua bạn bè. Cách này tốn thời gian, tiền bạc và cái khó nhất là phải có mối quan hệ nhưng ăn chắc, an toàn và có thể “lựa” được “hàng” trực tiếp chứ không sợ bị đánh tráo như đi gái gọi.
Đặc biệt, gái gọi sinh viên cũng rất khôn ngoan khi mới “làm nghề” thường không vồ vập đi khách ngay dù cả hai bên đã “bắt sóng” được nhau rất nhanh. Thông thường khách làng chơi phải mất một thời gian với những gái gọi sinh viên còn “non” kiểu này để tạo sự tin tưởng, sau đó phải đi chơi, làm quen như các đôi tình nhân thông thường ít nhất vài lần mới chính thức “sở hữu” hàng.
Còn theo một khách làng chơi chuyên “săn hàng lạ” khác, điểm dễ phân biệt giữa “hàng sinh viên” và “hàng bình thường” đó là sinh viên luôn có “chất” rất riêng.
“Chất” ở đây chính là việc “gái gọi sinh viên” luôn tỏ ra là những người có cái vỏ hiểu biết, có học thức, cư xử hơn hẳn so với những “hàng” bình thường khác. Vì vậy, “gái gọi sinh viên” không biết từ bao giờ đã tự tạo cho mình một chỗ đứng riêng trong thế giới gái gọi cả về mức giá lẫn… đẳng cấp. Tuy nhiên, để săn được “gái gọi sinh viên” xịn không hề đơn giản”, khách chơi này cho hay.
Ngoài ra, các “chuyên gia” săn “hàng độc” còn nhắc nhau, “gái gọi sinh viên” rất chiều khách nhưng cũng rất biết cách câu tiền của những khách làng chơi.
Giá “đại gia”
Chính vì sự hiếm hoi của “gái gọi sinh viên” nên khách làng chơi tỏ ra hứng thú hơn nhiều so với các loại “hàng” khác. Đương nhiên, khi đã quảng cáo là sinh viên “hàng xịn” thì giá của những cô gái này cũng hoàn toàn khác. So với gái gọi thông thường, gái gọi quảng cáo là sinh viên luôn có giá từ 1 – 2 triệu đồng trở lên và thậm chí tính bằng ngoại tệ.
Theo một dân sành điệu chuyên săn “hàng” trong một quán bar Hà Thành có món “đặc sản gái gọi sinh viên”, muốn đưa được các em sinh viên làm trong quán này đi chơi đêm sau khi tan ca thì chỉ còn cách phải chăm chỉ đến quán để thành khách quen với gã quản lý. Chưa kể đến chuyện túi tiền cũng phải “nặng đô” mới bao được các cô gái này. Thường giá "tàu lướt" của mỗi "hàng" sinh viên này dao động từ 1 đến 3 triệu.
"Giá "hàng" biết nói tiếng Anh, biết bàn chuyện chính trị chính em, dắt túi cái thẻ sinh viên nó cũng chát thế đấy bố ạ", gã dân chơi buông thõng một câu.
Theo đó, dù là sinh viên, luôn “ôn nghèo kể khổ” khi gặp khách nhưng điện thoại, quần áo của các em này đều là hàng hiệu đắt tiền.
Cũng theo gã này, các em “sinh viên” trong quán bar này đều có thể đi khách nhưng phải sau khi tan ca và hoạt động rất tinh vi để tránh gặp rắc rối. Thông thường, khi có khách, các em nhanh chóng thay đổi trang phục, sau đó lên xe rồi mất hút, tất cả đều diễn ra trong nháy mắt.