và đây là lý do cho sự tồn tại của nó:
[justify]
Nguyên bọn Tàu (tức tên tục của Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc) cho rằng xưa kia bọn thương nhân của chúng đã từng giong buồm ghé ngang qua Hoàng Sa và Trường Sa để tiêu tiểu nên nay chúng tuyên bố các quần đảo ấy thuộc chủ quyền không thể tranh cãi của chúng, cứ như thể toàn bộ các khoa học gia, các trí thức của Tàu đều đến Hoàng Sa và Trường Sa để bò bốn chân như chó, dùng mũi hít hà đánh hơi phân tích mùi vị rồi hét toáng mừng vui Eureka rằng đã có chứng cứ tổ tiên chúng đã từng vén quần xịt nước khai ngấy tưới lên khắp chốn trên các đảo này. Theo đúng lời dạy của tiền nhân rằng gậy ông nên đập lại lưng ông, có bậc thức giả kia ở nước Việt cười to khoái trá, phe phẩy quạt mo, nhấm chút trà trinh nữ hoàng cung túi lọc, rồi chậm rãi khoan thai từ tốn bao dung quả quyết phán rằng:
A) Theo Sử Sách Ngàn Xưa
Nguyên sử thế giới, sử Tàu, và sử Việt đều ghi rằng tổ tiên Việt phát xuất từ Xích Quỷ miền Nam sông Dương Tử, chốn Động Đình Hồ cõi Hồ Nam, được nhắc đến trong truyền thuyết Hồng Bàng, bao gồm luôn các vùng đất Hồ Bắc, Giang Tây, An Huy, Chiết Giang, Giang Tô, Quảng Đông, Quảng Tây, Quế Châu, v.v. Người Việt từng đánh bại Nhà Tần. Khi các cuộc chiến tranh tàn khốc thời Liệt Quốc Đông Châu và Chiến Quốc Xuân Thu đã khiến dân Việt thiên di về phương Nam, nhưng một bộ phận vẫn còn ở lại trên toàn vùng bao la rộng lớn tại các nước đang xưng bá xưng hùng, cố gắng tồn tại hòa nhập hình thành các cư dân bản địa mới, nhưng không bao giờ quên dân tộc mình đang biền biệt chốn trời Nam, từ đó phát sinh một kỳ vấn lịch sử mà nay tôi xin được làm sáng tỏ vì sao có hiện tượng Tiên Phát Chế Nhân, Phạt Tống Lộ Bố Văn của trận viễn chinh Phạt Tống và thiên hùng sử caNam Quốc Sơn Hà của Lý Thường Kiệt.
Thế giới loài người đều biết Lý Thường Kiệt là vị tướng lĩnh đầu tiên và duy nhất của toàn bộ lịch sử Việt Nam dùng kế “đem đại binh đánh trước để chặn thế mạnh của giặc” chủ động tấn công “thiên triều”, đè bẹp ý chí xâm lược, phá tan uy danh, đánh bại lực lượng quân sự, và làm hao tổn kinh tế tài chính của triều đại Bắc Tống, biến cơ nghiệp Tống Thái Tổ Triệu Khuông Dẫn gầy dựng từ năm 960 trở thành mồi ngon cho các xứ Tây Hạ, Liêu Quốc và Nhà Kim xâu xé đến bại vong. Ông còn là là vị tướng lĩnh đầu tiên và duy nhất của toàn bộ lịch sử Việt Nam ngạo nghễ dương oai diệu võ sử dụng cung cách mà tất cả các hoàng đế “thiên triều” luôn áp dụng mỗi khi xua quân tràn qua biên giới các tiểu quốc lân bang trong các cuộc Chinh Tây, Tảo Bắc, Bình Nam, Chinh Đông: đó là phát hịch văn bố cáo thị uy thiên hạ các tiểu quốc. Bài hịch văn bố cáo Phạt Tống Lộ Bố Văn phát đi trước đến các vùng lãnh thổ nước Tống như thể Tống quốc là xứ sở man di mọi rợ và thiên triều Việt vâng mệnh Trời thuận thiên hành đạo ra tay cứu dân Tống, có nội dung phán dạy của đấng bề trên và bậc trưởng thượng đầy ngạo nghễ. Sử ghi rằng ngày 27 tháng 10 năm 1075, Lý Thường Kiệt khởi đại binh tấn công vào đất Tống, thực hiện đại cuộc kiến nghĩa bất vi vô dõng giả, gian nguy bất cứu mạc anh hùng, thấy điều nghĩa hiệp mà không làm thì sao đáng gọi là trang vũ dũng, chứng kiến cảnh dân Tống lầm than mà không ra tay cứu độ thì sao đáng gọi đấng anh hùng. Dân Tống đọc bố cáo bao xiết mừng vui, bày bàn hương án quỳ phục lạy hai bên đường tung hô vạn tuế, dâng tặng quân lương, cung cấp đầy đủ thông tin các trận tuyến, đón chào quân đại nghĩa. Lý Thường Kiệt cũng là vị tướng lĩnh đầu tiên và duy nhất của toàn bộ lịch sử Việt Nam làm vẻ vang rạng ngời danh tiếng hải quân khi đưa hạm đội thủy binh từ Móng Cái đến chiếm Khâm Châu ngày 30/12/1075, không phải tốn đến một mũi tên hòn đạn do hiệu quả tuyệt diệu của tổ chức tình báo và phản gián: quân Tống khiếp đảm đầu hàng, còn toàn bộ tướng lĩnh trấn thủ Khâm Châu đều bị Lý Thường Kiệt bắt sống tại bàn yến tiệc rồi sai quân đem ra xử trảm bêu đầu thị chúng, khai mào cho chiến công bức hạ Liêm Châu chỉ sau đó 3 ngày giết sạch các văn quan võ tướng trấn nhậm Liêm Châu, với sự phối hợp của lục quân trước đó đã làm cỏ tất cả các thành trì, doanh trại Tống quân trên đường tràn sang Phạt Tống. Sau hai tuần bình định vỗ an bá tánh, bắt hàng vạn tù binh vận chuyển tất cả kho tàng chiếm được về nước Việt, Lý Thường Kiệt đưa quân từ Khâm Châu tiến sang tấn công vây hãm Ung Châu, trong khi đạo quân đã triệt hạ Liêm Châu tiến chiếm Bạch Châu chặn đường vận lương tiếp viện của quân Tống. Dù thành trì chiến lược Ung Châu cực kỳ kiên cố và được nhà Tống tập trung toàn lực ra sức cứu viện, Lý Thường Kiệt vẫn lấy thủ cấp Tống Tướng Trương Thủ Tiết cùng các đại tướng khác của đoàn quân tiếp cứu như lấy đồ trong túi, và chiếm Ung Châu sau 42 ngày đêm đã viện công đồn. Lý Thường Kiệt bắt tù hàng binh phá tan Ung Châu, san thành bình địa để lấy đá lấp sông triệt đường thủy binh, chặn dòng thủy lộ, xóa sổ vĩnh viễn một di tích lịch sử trên bản đồ của nhà Tống khiến muôn đời không thể lưu truyền hậu thế Trung Hoa. Thừa thắng, Lý Thường Kiệt xua quân khí thế ào ạt đánh chiếm Tân Châu. Quan quân nhà Tống nghe tin vội bỏ thành đào thoát khiến các châu lân cận tự động tháo chạy dù không nằm trên lộ trình của đoàn quân Phạt Tống. Quân Nam tiến quân vũ bảo như vào chỗ không người, chiếm đóng cả vùng lãnh thổ mênh mông. Cuộc hành quân thần tốc của Lý Thường Kiệt nhằm đánh phủ đầu vào đất Tống đại thắng. Lý Thường Kiệt đường bệ rút quân, đem theo vô số tù binh bắt được từ Khâm Châu, Liêm Châu và Ung Châu giải về nước Việt cho vào làm phu khai khẩn vùng đất ngày nay là Thanh – Nghệ, để cải tạo, lấy công sức lao động hầu chuộc tội lỗi đã dám nhòm ngó lờn mặt nước Nam.
Sử còn kể thêm rằng Lý Thường Kiệt là vị tướng lĩnh đầu tiên và duy nhất của toàn bộ lịch sử Việt Nam có khả năng lập phòng tuyến chiến lược chặn đứng đoàn quân viễn chinh xâm lược hùng hậu của Nhà Tống chỉ sau 5 tháng kể từ khi ca khúc khải hoàn từ cuộc viễn chinh Phạt Tống, rồi đánh bại luôn quân Tống trên đất Việt. Phòng tuyến Sông Như Nguyệt đã giam chân đại binh báo thù của Tống, làm tiêu hao lực lượng quân Tống đến nỗi khi mừng rỡ nghe Lý Thường Kiệt ra ân mở cho con đường sống, tướng Tống là Quách Quỳ vừa vội vã cho quân khẩn cấp di tản khỏi nước Việt, vừa kinh hoàng trước số liệu kiểm điểm thống kê cho thấy chỉ sau 8 tháng tấn công nước Việt, 300.000 quân sĩ thiện chiến cùng dân phu lực lưỡng được đưa sang đánh Việt nay chỉ có 23.400 người còn sống để lết về nước Tống, 100.000 chiến mã chỉ còn 3.174 con thương tật, hao tổn ngân khố hết 5.190.000 lượng vàng ròng. Đặc biệt, cũng như thần uy của Phạt Tống Lộ Bố Văn đã khiến Nhà Tống đại bại trên đất Tống, thần uy của Nam Quốc Sơn Hà khiến Nhà Tống đại bại trên đất Việt:
NướcNamVốn Của VuaNam,
Sách Trời Kia Đã Rõ Ràng Định Phân,
Giặc Cuồng Sao Dám Lấn Xâm,
ChúngBayRồi Sẽ Chuốc Phần Bại Vong.
B) Theo Biện Luận Lý Giải Phân Tích Của Hoàng Hữu Phước
Vì sao Lý Thường Kiệt lại có thể giương oai diệu võ thị thần uy nơi Tống Quốc như chốn không người? Rất đơn giản: vì dân chúng sinh sống trên toàn vùng đất bao la từ phía Nam Sông Dương Tử đến biên giới Việt Nam đều không quên gốc tích tổ tiên mình là người Việt ở Xích Quỷ, nên đã một mặt bí mật cung cấp tin tình báo cho Lý Thường Kiệt, một mặt phân công một số ở lại chu cấp lương thực dẫn đường cho quân Nam tiến như chẻ tre, một mặt đóng vai nạn dân chạy loạn kéo vào các thành tá túc để thừa cơ mở cổng thành rước quân Nam, một mặt giả ùn ùn tháo chạy về phương Bắc để dâng đất cho quân binh Lý Thường Kiệt dễ dàng thu tóm lại bờ cõi Xích Quỷ của cha ông người Việt. Nhưng do Nhà Lý vì bốn chữchính nghĩa diệt tà, đã phụ lòng tốt trung thành của người dân Tống gốc Việt khi ra lịnh thu binh rút về Việt quốc.
Và để tung hỏa mù nhằm bảo vệ người Tống gốc Việt, Nhà Lý phải tôn vinh rằng uy dũng thiên tài quân sự của Lý Thường Kiệt đã khiến người Tống khiếp sợ rụng rời bỏ chạy. Nhưng sự hồ nghi của bọn Tàu gốc phương Bắc vẫn cứ lởn vởn cho đến năm 1978 mới rõ mười mươi khi chúng xua quân tràn qua toàn tuyến biên giới phía Bắc tấn công nước Việt bị thua xiểng liểng do quân thiện chiến gốc miền Nam Trung Quốc chủ động chưa đánh đã hàng vì nhớ lời dặn của tổ tiên đừng bao giờ được động đến anh em người Việt, còn bọn phỉ từ phương Bắc Trung Quốc thì chỉ giỏi cướp phá, hãm hiếp, tàn sát dân Việt, chứ không biết đánh trận nên phải đền tội xác nằm ngập ngụa chồng chất khắp biên cương. Đây là lý do Tàu không còn tin cậy vào lục quân vốn tuyển mộ từ toàn vùng phía Nam Dương Tử Giang, hễ xua bộ binh tấn công là luôn luôn thảm bại, nên mới buộc phải ra uy gào thét chốn Biển Đông với hy vọng kỳ này sẽ thắng do trên tàu chiến tàu ngầm không có ai là gốc Việt Xích Quỷ vì tuyển toàn từ các tỉnh vùng ven biển phía Đông cận Triều Tiên.
Nói tóm lại, cả vùng rộng lớn từ Dương Tử Giang trở xuống đều có dấu tích sử cổ đại của tộc người Việt miền Xích Quỷ, dấu tích sử trung đại của nhân dân gốc Việt toàn vùng chào đón đoàn quân Bắc Phạt của Lý Thường Kiệt, và dấu tích sử cận đại của nhân dân gốc Việt toàn vùng phá tan kế hoạch Nam Phạt của Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc. Chưa kể dấu tích văn hóa văn chương văn học văn vẻ khu vực phíaNamsông Dương Tử luôn tương đồng với sự phát triển văn hóa văn chương văn học văn vẻ của ViệtNam. Và nếu muốn, toàn bộ các khoa học gia, các trí thức của Tàu nên đến khu vực từ phía Nam Dương Tử Giang để bò bốn chân như chó, dùng mũi hít hà đánh hơi phân tích mùi vị để biết thế nào là lễ độ với tộc Việt Xích Quỷ.
Có một nhà nho nọ người Việt họ Lăng tên chữ là Tần, quê tận miệt Sài Côn, tổ tiên đến từ vùng Xích Quỷ thời thượng cổ, đã có hai bài thơ về “quê cha đất tổ” nòi giống Việt như sau:
Núi núi non non đỉnh dõi trông,
Sông sông nước nước cảnh mênh mông;
Động Đình Hồ ấy quê nòi giống,
Hoàng Sa Đảo nọ đất tổ tông.
Xoạc cẳng băng ngang dòng Dương Tử,
Vói tay thâu lại cõi HồNam.
Việt Quốc địa đồ vươn cao rộng,
Xích Quỷ hoàn nguyên quyết lập công.
Xích Quỷ hoàn nguyên ấy đại công,
Dương Tử sông kia quyết cưỡi rồng,
Cõi Việt Động Đình đem điểm xuyết,
TrờiNamcẩm tú rạng tổ tông.
Trống đồng vỗ mặt ngân dậy núi,
Tiêu Tương phẩy quạt thổi rạp thông.
Thu về Việt Quốc giang sơn rộng,
Bờ cõi mênh mông thỏa thỉ bồng.
Bọn Tàu điên rồ điên dại điên loạn điên khùng chủ trương hễ có người Tàu “tè bậy” nơi nào, nơi ấy tất là vùng lãnh thổ thuộc chủ quyền không thể tranh cãi của Tàu. Bọn đàn em chiếu dưới theo đóm ăn tàn rất có thể cũng nhơi lại luận điệu này để ám chỉ gì đó với phần lãnh thổ của ViệtNam. Đó là chủ trương dơ bẩn, hèn hạ, rồ-dại-loạn-khùng. Không như vậy, Lăng Tần Tiên Sinh xứ Việt cho ra luận cứ đoan chính “trên cơ” rằng hễ nơi nào sử có ghi là nơi phát xuất của tổ tiên Việt, có người bản xứ ra sức giúp quan quân Việt đánh thắng như chẻ tre, và có người bản xứ giúp làm phá sản tất cả các cuộc tấn công quân sự của xứ ấy vào đất Việt, thì nơi ấy tất là vùng lãnh thổ thuộc chủ quyền không thể tranh cãi của Việt Nam. Đó là lý do vì sao bản đồ mới của ViệtNamsẽ có hình dạng một cây cổ thụ uy nghi thế này:[/justify]
Đáp lại sự điên dại của loài chó bẩn nước Tàu sủa bậy cắn càn là lời khẳng định: Nước ViệtNamphải bao gồm toàn bộ vùng cương thổ từ Dương Tử Giang. Đây là một sự thật không thể tranh cải về phương diện sử học của nhân loại vậy.
Hoàng Hữu Phước, Thạc-sĩ Kinh-doanh Quốc-tế
Tham khảo:
1) 900 Năm Hùng Khí Thần Uy. 30-05-2011.http://www.emotino.com/bai-viet/19138/900-nam-hung-khi-than-uy-30121075-3041975
2) Vịnh Bức Dư Đồ Rách – Vá – Mới – Mới Hơn. 28-03-2012.http://www.emotino.com/bai-viet/19544/vinh-buc-du-do-rach-va-moi-hon
3) www.emotino.com
thế mới biết VN ta từ ngàn xưa đã mất biết bao nhiêu là đất của ông cha!!!