Em có một thằng anh con chú con bác phải nói là siêu khốn nạn. Thằng này học bách khoa 7 năm chưa tốt nghiệp. Là một phá gia chi tử ở trình độ cử nhân. Vấn đề là nhà em có 2 thằng cháu trai. Em và nó. Nó có 2 con chị hái ra tiền và 1 thằng anh rể rất giàu. Trái với nhà em 2 bố mẹ còn vất vả, em và đứa chị vẫn đang học đại học. Em sắp ra trường và đi xin việc, bố em vì muốn nhờ vả 2 con chị nó xin việc cho em mà rất quý thằng kia. Số là em về nhà nghỉ mấy ngày, đem cả xe máy về(exci) nó sang nhà mượn đi có việc mà mượn cả đăng kí, nó bảo sợ công an. Em có nghi nhưng chả nhẽ lại ko cho nó mượn. Thế là nó lấy xe, bóp côn, vào số phi thẳng đến hiệu cầm đồ. Nó gọi điện bảo anh cắm rồi, 1 tuần anh chuộc ra cho, m mà nói với ai thì anh tự tử(cái đệt). 1 tuần, rồi 2 tuần, anh đã thực hiện chiến thuật ẩn nấp rất thành công. Sang tuần thứ 3 anh nhắn tin địa chỉ quán bảo em chuộc hộ anh( cái đmmm). Em sôi máu đến nhà nó bảo bố mẹ nó, ai ngờ bà cô dội ngay một gáo nước múc từ bể phốt lên. " mày ngu thì mày phải chịu, tao ko có trách nhiệm…"( cách đó 2 năm bố mẹ em cho ko nó 30tr trả nợ). Sau mấy ngày cũng chuộc ra cho em. Em nghĩ thằng này sẽ kô còn mặt mũi nhìn ai nhưng em quên là nó lấy bằng tiến sĩ môn chịu nhục và vô liêm sỉ. Nó sang nhà như chưa có chuyện gì xảy ra và nói " cho anh mượn cái máy ảnh"(20tr) Cái ĐM. Mày nghĩ t ko có não hả. Em chỉ biết xả hận trên đây thôi! Cái đm nó chứ.