Vào 1 ngày cãi nhau rất dữ dội, e và a đã giận nhau rất lâu, e đưa a chiếc nhẫn chúng ta mới mua ngày hôm trước, e rất thích nó dù nó ko bằng vàng, hay bạc, bởi vì đó là tình yêu a dành cho e, e chỉ bảo, có lẽ nó ko thuộc về e, rồi a cầm và vứt nó đi. a vứt nhẹ tênh giống nhưng vất đi tình cảm của chúng ta vậy. E khóc, e bỏ đi, trời mưa, e dầm mình trong mưa suốt quãng đường dài, e bất chợt thấy a chạy xe ngang qua e, nhìn e rồi bỏ đi, e đứng lặng. Sao a vô tâm quá. Suốt 1 tuần e nằm viện do viêm phế quản vì cơn mưa ấy. A nhắn tin cho e: " bị gì thế", " viêm phế quản"- e nhắn lại ngắn gọn. sau tin nhắn ấy, a ko trả lời. Rồi 1 ngày, 2 ngày, 3 ngày cho đến ngày e ra viện, a ko đến thăm, e đau lòng đến ko thở được, e vừa lên xe cùng mẹ, vừa về đến nhà, e đã thấy a đứng trước cổng, e chạy ôm chằm lấy a như không có mẹ ở đó. A đẩy nhẹ ngừoi e ra và nói:" mình chia tay nha e" rồi a chào mẹ e và bỏ đi, e đứng như pho tượng, ko nhúc nhích, ko cựa quậy, nước mắt e bắt đầu rơi. Sao nước mắt lại mặn thế này, lại cay, lại xót thế, trái tim như thổn thức, e bắt đầu nhận ra, e mất a. Rồi từ cái ngày chia tay ấy, e không gặp a nữa, ko liên lạc, e xóa cả số a trong danh bạ nhưng e nào biết, e đâu xóa đc số a trong tâm trí e. Thế là chấm dứt 1 tình yêu không trọn vẹn…
…1 năm sau từ ngày chúng ta chia tay, e bắt gặp a đi bên người con gái khác. A cười rất tươi và cô ta rất đẹp. e nghĩ a bây giờ đã quá hạh phúc rồi, nhưng tại sao e vẫn ngốc nghếch nghĩ a sẽ quay lại bên e mà e cứ chờ đợi như vậy. Thế là hết, tình cảm ấy chấm dứt từ ngày hôm đó. Ngày mưa tầm tả cũng là ngày nước mắt e rơi….
……. 3blingeye3…… cho thớt xin cái cảm nhận của các yoer nhé!!!! 3congratz3