Bệnh tật luôn là nỗi sợ hãi của con người. Muôn vàn rối loạn bệnh lý có thể xảy ra, gây vô vàn những biến đổi trên cơ thể con người. Không khó hiểu khi một vài trong số đó lại mang đến cho người bệnh những khả năng, thậm chí là lợi ích đáng ngờ.
1. Hội chứng "Superman" - bệnh rối loạn Myostatin
Đây là một bệnh rất hiếm gặp ở người, hiện trên thế giới chỉ có vài ca được y học ghi nhận.
Khi mắc bệnh này, cơ thể người bệnh sẽ phát triển, phì đại cơ bắp, giảm mỡ cơ thể, tăng kích thước cương nhanh chóng, những vẫn rất cân đối. Cơ thể người bệnh sẽ phát triển cơ bắp "vượt bậc" hơn thân thể người thường ngày.
Một trường hợp tiêu biểu đó là cậu bé Liam Hoekstra ở Grand Rapids, bang Michigan (Mỹ). Chưa tròn 1 tuổi, Liam đã thực hiện được những động tác khó vốn chỉ dành riêng cho vận động viên thể hình. Với sức mạnh phi thường đó cậu được coi như là “Superman nhí”.
Ngoài việc làm cho người bệnh “ăn như hạm đội” thì bệnh Myostatin hoàn toàn không gây thêm những vấn đề y tế khác và cả thần kinh, trí tuệ cũng không bị ảnh hưởng. Đây có lẽ là một căn bệnh mà nhiều người hằng mong ước “được” mắc phải.
Hiện các nhà khoa học, chuyên gia thể hình và bác sĩ đang tích cực nghiên cứu nhằm tìm cách ức chế gene Myostatin để phục vụ việc chữa bệnh loạn dưỡng cơ hay bệnh teo cơ… Bên cạnh đó, cũng có một số nghiên cứu được thực hành nhằm tìm ra thuốc trung hòa Myostatin giúp cơ bắp nhanh phát triển hay chế tạo ra doping dùng trong thể thao.
2. Hội chứng "không biết sợ" - bệnh Urbach-Wiethe
Đây là một chứng bệnh bẩm sinh được phát hiện vào năm 1929 bởi hai tiến sĩ Erich Urbach và Camillo Wiethe. Bệnh gây ra sự dày lên của mô não nhưng không hiểm đến tính mạng.
Đặc điểm của những bệnh nhân mắc bệnh này là họ không biết sợ. Rắn, rết, phim kinh dị, máu, hay súng đạn, nỗi đau thân xác đều không "hề hấn" gì với người bệnh.
Thế kỉ trước đã ghi nhận trường hợp một phụ nữ Mỹ mắc bệnh này. Theo nhân chứng, bà đã có những hành động không phải ai cũng dám làm - tay không bắt con rắn to đồ sộ, đối mặt với những tên cướp có súng trong tay, thậm chí khi bị bắn và dùng dao chém, bà vẫn “tỉnh bơ” tự giải phẫu lấy viên đạn ra, băng bó vết thương…Các nhà nghiên cứu đã thực hiện hàng loạt thử nghiệm về nỗi sợ hãi đối với bà. Kết quả là thay vì sợ hãi, bà luôn có cảm giác tò mò về mọi thứ, kể cả những thứ mình ghét.
Các nhà khoa học vẫn đang tiếp tục tìm hiểu về căn bệnh kì lạ này để tìm ra hướng điều trị phù hợp nhất.
3. Hội chứng bác học - Savant Syndrome
Hội chứng bác học rất hiếm gặp trên thế giới. Những người mắc hội chứng này có những kỹ năng thiên bẩm về một lĩnh vực nào đó, nó xuất hiện đột ngột, không thể nào lý giải được, và đôi khi cũng biến mất đầy bất ngờ.
Những kỹ năng đặc biệt được chia làm 3 loại: Splinter Skills, Talented Savant và Prodigious Savant, trong đó dạng “nhà bác học phi thường” (Prodigious) là dạng cực kì hiếm. Người mắc bệnh dạng Prodigious sẽ phát huy tối đa khả năng của mình và thường được coi như những thần đồng từ nhỏ.
Những ví dụ về hội chứng này, phải kể đến một số người điển hình như: “cuốn tự điển sống” Kim Peek - đọc và nhớ toàn bộ hơn 12.000 cuốn sách, nhạc sĩ thiên tài người da đen Thomas Greene Bethune - có thể tái hiện lại mọi bản nhạc được nghe qua khi chỉ 4 tuổi hay “máy ảnh sống” Stephen Wiltshire - chỉ cần nhìn qua một cảnh cũng vẽ lại chuẩn xác đến từng chi tiết cảnh đó…
Một trong số những bệnh nhân Savant Syndrome được báo chí nhắc đến gần đây là Thomas Fuller, nô lệ người Mỹ gốc Phi, có biệt danh “Máy tính Virginia”. Ông sở hữu một khả năng tính toán phi thường, ông có khả năng tính được chính xác số giây mà một người sống thọ 70 tuổi, 17 ngày và 12 giờ (cụ thể là 2.210.500.800 giây). Tuy nhiên, những “X-men” trên lại gặp khó khăn trong việc thích nghi với cuộc sống. Họ thường bị hạn chế trong việc dùng ngôn ngữ và hầu hết mắc bệnh tự kỉ nặng.
Hội chứng này là một bằng chứng cho thấy, não người chứa đựng rất nhiều bí ẩn đến nay khoa học chưa khám phá hết.
4. Hội chứng trí nhớ siêu phàm – hyperthymesia
Não bộ chúng ta như một siêu máy tính. Hằng ngày chúng ta tiếp nhận vô vàn thông tin, chọn lọc chúng để ghi nhớ. Sau một thời gian không dùng đến, những thông tin đó sẽ tự động được xóa đi (toàn bộ hoặc một phần), trả lại chỗ trống để não bộ tiếp tục tiếp nhận những thông tin mới. Qúa trình nhớ và quên luôn là hai quá trình diễn ra song song, duy trì sự hoạt động bình thường của não bộ.
Thế nhưng, những người mắc Hyperthymesia thật đặc biệt. Ở họ dường như chỉ có quá trình ghi nhớ, và ghi nhớ một cách vô tôi vạ tất cả mọi thứ, mà không có quá trình quên đi. Bộ não họ như một siêu máy tính với dung lượng cực khủng, đủ chỗ để lưu lại tất cả những gì xảy ra trong kí ức. Những người mắc hội chứng này có trí nhớ siêu phàm. Họ có thể nhớ cụ thể từng chi tiết tất cả những gì đã xảy ra vào bất kì một thời điểm nào đó trong quá khứ.
Đây là căn bệnh rối loạn tâm thần thần kinh cực kỳ hiếm gặp, được phát hiện lần đầu tiên năm 2006 bởi nhóm nghiên cứu đại học California. Có rất nhiều bí ẩn liên quan đến căn bệnh này khoa học chưa hiểu hết. Bệnh gây biến đổi chủ yếu ở hai vùng đóng vai trò chính trong việc kiểm soát trí nhớ là vùng nhân đuôi và thùy thái dương. Vùng nhân đuôi làm nhiệm vụ lưu giữ các ký ức, kể cả những điều con người không nghĩ đến, còn vùng thùy thái dương lại lưu giữ các sự kiện chọn lọc để nhớ.
Hiện nay trên toàn thế giới có khoảng 20 người mắc căn bệnh này.
Một trong những người mắc hội chứng Hyperthymesia là ngôi sao truyền hình người Mỹ Marilu Henner, 62 tuổi. Bà có thể nhớ mọi thứ và kể lại rành mạch những gì diễn ra từ lúc bà mới được 18 tháng tuổi. Đặc biệt, Henner có thể nhớ được hàng ngàn khuôn mặt người so với mức tối đa 250 mà những người bình thường có thể nhớ được.
5. Hội chứng rối loạn kích thích tình dục dai dẳng (PSA)
Bệnh PSA được tiến sĩ Sandra Leiblum (Mỹ) phát hiện tại Nhật và công bố từ năm 2001. Tuy mới chỉ được ghi nhận trong một vài năm gần đây nhưng hiện tượng đang tăng nhanh ở giới nữ Nhật Bản và các khu vực khác.
Những người mắc phải hội chứng này có chung một đặc điểm: Dễ dàng "lên đỉnh" khi có một sự thay đổi, tác động rất nhỏ đối với cơ thể hoặc môi trường xung quanh. Và điều oái oăm này chỉ xảy ra ở nữ giới.
Tác nhân kích thích họ rất đa dạng và cũng rất… lãng xẹt. Một người cho biết từng đạt cảm giác cực khoái khi bước vào tàu điện ngầm mô tả: "Tôi cảm thấy nóng ran khắp người, cảm giác lâng lâng khiến tôi không thể kiềm chế được những tiếng rên đầy nhục dục. Khi bị va chạm liên tiếp bởi nhiều người trên tàu lúc gần đến ga kế tiếp, tôi gần như mất hoàn toàn kiểm soát bản thân. Trước đây, tôi đã trải qua cảm giác ấy vài lần, nhưng đó là những lúc mặn nồng với bạn trai trên giường". Một người phụ nữ khác thì cho biết, cô thậm chí "lên mây" khi chiếc điện thoại di động trên tay rung lên vì có một cuộc gọi đến. Trong y khoa, PSAS được miêu tả là hiện tượng gây hưng phấn đặc biệt khi bị tác động hoặc suy nghĩ đến tình dục. Sự hưng phấn này không chỉ xảy ra nhất thời, mà có thể lặp lại nhiều lần trong ngày và có thể kéo dài trong nhiều ngày. Có trường hợp cho biết đã bị hơn 300 lần hưng phấn chỉ trong một ngày.
Căn bệnh này có thể gây ra tổn hại sức khỏe. Khi phụ nữ bị hưng phấn quá độ do một sự kích thích tình dục nào đó, các dây thần kinh xung quanh bộ phận sinh dục của họ sẽ phản ứng với sự kích thích này, rồi sau đó tăng cao dần lên và đạt tới đỉnh điểm. Việc gần như lịm đi vì khoái cảm sẽ khiến họ mất kiểm soát cơ thể trong một khoảng thời gian nhất định, bất kể đang làm gì, ở đâu. Điều đó thật nguy hiểm nếu như những phụ nữ này đang lái xe, đang leo cầu thang bộ hay đang vận hành máy móc. Ông cũng cho biết thêm một điều kỳ lạ là ngay cả khi không bị kích thích bởi các tác nhân bên ngoài, những phụ nữ bị căn bệnh này vẫn có thể đạt tới đỉnh điểm. Đó là do sự hoạt động bất thường của các dây thần kinh cảm giác tại cơ quan sinh dục gây nên.
Mới đây, tờ The Sun (Anh) cũng ghi nhận hội chứng PSA bắt đầu xuất hiện tại nước này. Cô Zara Richardson, 30 tuổi cho biết, có ngày mình đã đạt tới 500 lần cực khoái chỉ vì những tác động rất bình thường trong sinh hoạt hàng ngày. Người phụ nữ này đã cảm thấy vô cùng mệt mỏi và bắt đầu lâm vào trạng thái trầm uất. Biện pháp hữu hiệu nhất hiện nay của cô là… chườm lạnh mỗi khi cảm thấy rạo rực. Tác nhân vật lý này có vẻ khá hiệu quả, dù điều đó cũng đem lại cho cô nhiều phiền toái, bất tiện trong sinh hoạt.
Hiện tại, các bác sĩ chưa thể giải thích được hội chứng này và tại sao lại chỉ xảy ra với phụ nữ mà không bắt gặp ở đàn ông. Những biện pháp điều trị thông thường chỉ là an thần và tư vấn tâm lý để bệnh nhân bớt căng thẳng. Một số người phải dùng đến biện pháp mạnh hơn, đó là gây tê cục bộ. Đó là khi họ sắp phải thực hiện một công việc quan trọng, đòi hỏi tinh thần hoàn toàn tỉnh táo và minh mẫn. Các bác sĩ không khuyến khích áp dụng đại trà và lạm dụng biện pháp này, bởi nó có thể dẫn đến liệt các múi cơ tại bộ phận nhạy cảm này, dẫn đến nhiều biến chứng nguy hiểm khác