Đã 37 tuổi, Kaz James chia sẻ anh thường xuyên "có những cảm xúc kỳ lạ", khác biệt hoàn toàn với con người bình thường. Thậm chí, James còn tìm thấy cả cộng đồng những người giống mình: Human Pups, thích đóng giả chó.
Phải đến những năm cuối tuổi thiếu niên, Kaz mới được lướt mạng. Đấy cũng là lúc anh nhận ra rằng anh không hề cô đơn, rằng ngoài kia cũng có những con người giống như mình.
Kaz James khi không đóng giả chó. |
Thông qua một "diễn đàn thú người online" người đàn ông 37 tuổi đến từ Salford, Anh này được tự do thả lỏng phần thú trong mình.
Chính sự hiện diện của họ đã khiến Kaz xua đi cảm giác mình chỉ là kẻ ngoài lề.
“Tôi chưa bao giờ cảm giác mình là một con người đúng nghĩa cả. Tôi luôn tự thấy bản thân như một con chó bị bỏ rơi đứng ngoài lề xã hội. Tôi chẳng biết gọi tên những cảm xúc ấy là gì, cho đến ngày tôi biết đến họ. Gặp được những con người giống mình, tôi cảm thấy được sống đúng với cái tôi của mình.
Bạn bè luôn biết cách tôi chào họ: lấy răng cắn cổ áo sơ mi của họ, không thì liếm hoặc cắn họ. Không khác gì một em chó nhỉ, tôi đó giờ chính là như thế đấy.”
Dù bị nhiều người chê khùng nhưng Kaz vẫn vui vẻ hòa mình với cộng đồng kỳ lạ của anh trên internet.
Dù đang làm công việc quản lý cửa hàng, Kaz vẫn thường xuyên sủa nhặng lên khi thấy người quen, cầm nắm đồ vật bằng miệng và ăn đồ ăn của chó.
Từ thuở lên sáu, Kaz đã tự thấy mình hành động "như chó" nhưng gia đình và bạn bè anh chưa từng đề cập đến vấn đề này.
Kaz giải thích: “Từ hồi còn nhỏ là tôi đã thấy mình hành động như chó rồi, tầm đâu hồi sáu tuổi. Chẳng ai nói gì về chuyện đấy cả, không một ai.
Ba mẹ tôi nghỉ hưu sớm, cả nhà chúng tôi chuyển đến sống ở Norfolk. Phải tận đến khi nhà tôi lắp mạng, tôi mới bắt đầu chat chit với mọi người trên internet – chủ yếu là qua mấy cái hội nhóm hay diễn đàn.
Hồi đầu nói chuyện với mọi người trên mạng, tôi run dữ lắm. Tôi ở với cả nhà mà, nhiều đêm 3h sáng tôi lẻn xuống nhà để bật máy lên ngồi tìm hiểu về ba thứ này.
Tôi còn lấy cái gối đè lên cục modem tại sợ ba mẹ nghe tiếng modem hoạt động. Tôi lo sợ nếu để ai biết về chuyện này, họ sẽ chỉ tay vào tôi mà mắng rằng ‘đồ bệnh hoạn’”.
Kaz James trong bộ đồ giả chó. |
Được biết khi rảnh rỗi, Kaz sẽ chế đồ giả chó bằng cao su, đem bán với giá 400 bảng/bộ (hơn 12 triệu đồng).
Thậm chí, anh còn nhận làm riêng bộ đồ "thửa" bằng lông, giá bán lên tới 2000 bảng (61 triệu đồng), gồm mặt nạ chó, đầu chó, áo liền quần gắn dây xích…
Sau một ngày làm việc vất vả, Kaz sẽ nhanh nhanh chóng chóng về nhà, mặc đồ giả chó và ăn trong bát dành cho chó.
Bỏ ngoài tai mọi định kiến của người thường, Kaz tin rằng những gì mình đang làm cực kỳ lãng mạn và hoàn hảo, giúp anh hoàn thành giấc mơ thời thơ ấu.
Trước đó, vào năm 2013, cộng đồng mạng ở Mỹ cũng xôn xao vì câu chuyện người đàn ông tên Gary Matthews, ở Pittsburgh (Mỹ) có sở thích sống như 1 chú chó.
Gary Matthews từ khi còn nhỏ đã nghĩ mình là một chú chó và luôn yêu cầu mọi người đối xử với mình như một chú chó bình thường.
Hàng ngày, Matthews ăn thức ăn của chó, thậm chí liếm nước trên đĩa hoặc trên sàn nhà và ngủ trong ổ chó. |
Matthews ăn thức ăn của chó, thậm chí liếm nước trên đĩa hoặc trên sàn nhà và ngủ trong ổ chó. Anh nói ngủ trong một cái ổ chó thoải mái hơn rất nhiều so với ngủ trên giường cho người. Những hành động của người đàn ông này cũng giống như một chú chó: lăn lộn, xoay vòng trên sàn nhà, bới xương trong vườn, sủa và đuổi theo những chiếc xe chạy qua cửa nhà…
Mỗi sáng thức dậy, Matthews không mặc quần áo thông thường mà chỉ thích quàng một cái đai qua cổ. Khi ra khỏi nhà, trang phục của ông là bộ quần áo bằng giấy giống như bộ lông một chú chó xù.
National Geographic's Taboo của Mỹ - một tổ chức quan tâm đến động vật trong hình hài con người đã đến nhà Matthews để nghiên cứu.
National Geographic giải thích có những người giống như Matthews, sống như một động vật. Những trường hợp này lần đầu tiên được công nhận tại Mỹ trong những năm 1980. Đây là thuyết linh hồn động vật trong hình hài của con người bao gồm cả trí thông minh, khả năng nói và đi trên hai chân như những người bình thường. Matthews có vẻ khá hạnh phúc trong cuộc sống một chú chó, luôn luôn mỉm cười và vui vẻ vẫy đuôi giấy của mình. Cuộc sống của ông có vẻ kỳ lạ với hầu hết mọi người, nhưng mọi người cũng chấp nhận và đối xử với Matthews như những chú chó khác, miễn là Matthews không cắn ai.