
Bầu trời vắng những cơn mưa. Và trong em cũng vắng những giọt nước mắt. Khô hanh và bất ổn. Sự sâu sắc chẳng còn, niềm tin nơi người quá ít.
Nhạt nhòa và ồn ào. Em không thể là em trước đây. Đãng trí và lãng đãng những cơn mơ lúc ngủ .. Những gì nắm giữ được chỉ là mảng kí ức ướt sũng .. ko hình hài .. ko cảm xúc ..
Mỗi giấc mơ em đều thấy người ta rời bỏ mình. Hay chỉ là cảm giác nhói đau .. Bất chợt chỉ là mơ mà thôi .. Hì ra là mơ sau một đêm mệt nhoài thôi mà .. Bạn bè lo lắng và mình cũng thế.. Đối diện vs những khoảng trống và nỗi cô đơn .. và đơn giản mình ko thể làm .. mọi thứ ko thể quay về và lặp lại .. Xa chỉ giúp người ta nhận ra giá trị thứ mình đánh mất và đã có …