Lãnh đạo khoa bỏng (Bệnh viện Chợ Rẫy, TP HCM) cho biết: “Sau một thời gian điều trị tích cực, sức khỏe của chị Trần Thị Diễm Hương (24 tuổi, ấp 2, xã Tân Hiệp, huyện Long Thành, tỉnh Đồng Nai) đã có những chuyển biến tích cực. Tuy nhiên, bệnh viện vẫn yêu cầu chị Hương phải nằm lại điều trị thêm ít ngày nữa, để phòng tránh những biến chứng có thể xảy ra”.
Trước đó, ngày 29/5, chị Hương đã dùng xăng thiêu sống bản thân và con gái mình là cháu Như Ý mới 2 tuổi, xuất phát từ việc người chồng công khai ngoại tình. Tuy nhiên, chị Hương được cứu sống trong tình trạng bỏng nặng còn cháu bé đã tử vong và được gia đình làm lễ mai táng.
Những ngày này, tinh thần vợ chồng ông Trần Văn Đức (cha ruột chị Hương, trú tại ấp 6, xã Tân Hiệp, huyện Long Thành, Đồng Nai) suy sụp hẳn do phải gánh chịu những biến cố đau lòng. Thắp nén hương cho đứa cháu đoản mệnh, ông Đức trầm ngâm cho biết: “Con bé ngoan ngoãn, thông minh, lanh lợi lắm. Lúc còn sống, hàng xóm láng giềng ai cũng cưng chiều. Từ nhỏ vì hoàn cảnh gia đình, cháu bé đã quấn quýt quanh ông bà ngoại. Vậy mà sự việc xảy ra quá đường đột, không còn nỗi đau nào hơn nỗi đau này. Rồi khi mẹ nó ổn định sức khỏe về nhà hỏi con đâu thì chúng tôi phải nói làm sao đây?”. Ngồi cạnh bên, bà Phạm Thị Gia (mẹ chị Hương) chỉ biết quay mặt giấu đi những giọt nước mắt quặn thắt.
Lô cao su nơi xảy ra vụ án thương tâm của mẹ con chị Hương. |
Vốn sẵn tính trăng hoa, lại thêm thói cờ bạc, Quốc từng bị người vợ đầu bỏ. Hồi chị Hương và Quốc mới yêu nhau, gia đình hết mực can ngăn. Nhưng vì tình yêu, chị vẫn quyết tâm đến với Quốc, thậm chí từng dọa sẽ tự tử nếu không lấy được anh ta làm chồng.
Cuối cùng, vì thương con nên vợ chồng ông Đức đành phải chiều theo. Cưới nhau được một năm, chị Hương sinh bé Như Ý. Thế nhưng thay vì tu chí chăm sóc vợ con, Quốc sa vào cờ bạc và nợ nần khắp nơi. Làm bảo vệ tại các nông trường cao su, Quốc kiếm được bao nhiêu tiền cũng nướng hết vào chiếu bạc.
Ông Đức tâm sự: “Thằng Quốc đẹp trai nên có rất nhiều cô gái vây quanh. Nó chỉ vui chơi qua đường vậy thôi chứ cũng không yêu ai cả. Có điều, nó ham chơi bên ngoài mà lạnh nhạt với vợ con. Vợ đi làm xa nó cũng không mấy khi gọi điện hỏi thăm. Nhiều hôm vừa đi làm về, chơi với bé Ý một lúc là nó lại đi biệt qua đêm. Tính nó cũng thật thà, lễ phép nhưng bị cờ bạc và thói trai gái làm mờ mắt. Phụ nữ thì ai chẳng ghen, mà có yêu thì mới ghen chứ”.
Dù biết chồng ham chơi, chị Hương vẫn bỏ qua, mong chồng sớm hồi tâm chuyển ý. Sống ở vùng quê nghèo làm không đủ ăn, nuôi con nhỏ lại thêm các khoản nợ của chồng, chị Hương quyết định gửi con cho ông bà ngoại để tiếp tục đi làm công nhân tại TP HCM. Đi làm xa, chị vượt qua nỗi nhớ con, nhịn ăn nhịn uống gửi tiền về nhờ ông bà ngoại nuôi, phần trả nợ cho chồng, rồi hết mực lo lắng cho cả gia đình bên nhà chồng.
Về phần Quốc, vì biết vợ quá yêu mình, anh ta càng đắm chìm trong cờ bạc, gái gú. Trong thời gian vợ đi làm, Quốc càng rảnh chân đi thâu đêm suốt sáng, có khi mấy ngày liền chẳng thèm về nhà. Mỗi lần như vậy lại nợ nần, chị Hương lại phải chắt góp những đồng ít ỏi gửi về cho chồng trả nợ. Quốc mang tiền đi ngủ khách sạn và cho gái trong khi con cái lại thiếu miếng ăn.
Ông Đức đau lòng chia sẻ về tình cảnh đáng thương của con gái mình. |
Sau khi nhận được tin nhắn của chị Hương, vì đang giận vợ, phần vì nghĩ chị Hương chỉ dọa nên Quốc lạnh lùng nhắn tin ngược lại: “Cô muốn làm gì thì làm”. Tuy nhiên, sau đó, anh ta gọi cho bố mẹ vợ đến can ngăn.
Tại rừng cao su, mọi người đã hết lời khuyên nhủ nhưng chị Hương một mực khóc than, trách cứ người chồng bội bạc đã hết yêu thương mình. Trong lúc mất bình tĩnh, chị vô tình bật lửa lên. Ngọn lửa nhanh chóng bùng lên bén vào quần áo khiến cả hai mẹ con chị trở thành ngọn đuốc sống. Người nhà lập tức đưa hai mẹ con chị đi cấp cứu nhưng do bị bỏng quá nặng, bé Như Ý đã không qua khỏi, còn chị Hương được chuyển lên Bệnh viện Chợ Rẫy TP HCM cấp cứu trong tình trạng nguy kịch.
Ông Đức xót xa nói: “Sự việc lần này xảy ra quá đường đột, không ai ngờ tới được. Có lẽ, nó cũng chỉ định dọa dẫm vậy rồi vô tình để lửa cháy thôi, chứ Hương thương yêu chồng con nó nhiều lắm. Đi làm xa nhưng ngày nào nó cũng gọi điện về mấy lần hỏi thăm chồng rồi nói chuyện với bé Ý. Nếu hay tin con mất rồi, không biết nó có tìm cách chết theo con nữa không. Từ lúc bắt đầu tỉnh dậy, không lúc nào Hương không hỏi con. Có lẽ là mẹ, nó cũng linh tính được điều gì đó không hay xảy ra với con, luôn miệng xin ra viện để về nhà thăm con. Sao số nó khổ thế, cũng chỉ là vì quá yêu chồng thương con, vậy mà giờ đây lại rơi vào hoàn cảnh trái ngang như thế này. Thiên hạ cứ xoáy vào chúng tôi bảo rằng, ai đời nào mẹ lại nhẫn tâm giết cả con mình, đau lòng lắm”.
Đã một tháng trôi qua, sức khỏe chị Hương đã dần ổn định. Tuy nhiên, người thân chưa dám nói cho chị biết mình đã mất con, sợ chị sốc rồi lại tìm cách tự tử. Trong suốt buổi nói chuyện, ông Đức không ngừng xót xa, tiếc nuối cho đứa cháu ngoại đoản mệnh: “Lúc cháu nó còn sống thì suốt ngày bi bô. Khi cháu mất rồi, chúng tôi cũng thường pha sữa ngày hai bữa. Có điều thay vì cho cháu uống, chúng tôi đặt lên ban thờ. Không biết đến khi nào nỗi đau này mới nguôi ngoai”.
Tiếc thương cháu, vợ chồng ông Đức vẫn không nguôi lo lắng cho con gái đang điều trị ở bệnh viện. Ông cũng đang bối rối, bởi khi chị Hương khỏe lại, sẽ phải báo hung tin thế nào và pháp luật sẽ định tội ra sao khi chị là thủ phạm giết chết đứa con mình.