
[size=2]Đường ta, ta… cứ đi[/size]
[size=2]“Này, ông kia! Khùng hay sao mà chặn trước mũi xe người ta để sang đường thế hả? Làm xước sơn xe của tôi rồi đây này. Đền đi”. “A, thằng này! Mày định chơi tao đấy à? Khôn hồn thì biến đi ngay. Không ông đánh cho hết đường về bây giờ”. Cứ thế, lời qua tiếng lại, chỉ vì cú va quyệt nhẹ mà vô tình trở thành một cuộc khẩu chiến và cuối cùng là quyết chiến sinh tử. Cả hai xông vào đánh nhau túi bụi, biến đường phố thành “võ đài” để so tài cao thấp. Xung quanh, đám người đi đường hiếu kỳ đã nhanh chóng dừng xe tụ tập chật cứng, người buông dăm ba câu bình phẩm khiến trận “thư hùng” càng lúc càng trở nên… “bất phân thắng bại”. Cả một đoạn đường dài rơi vào tình trạng tắc nghẽn không lối thoát…[/size]

[size=2]Mười năm trở lại đây, cùng với sự phát triển nhanh chóng về kinh tế, giao thông Việt Nam cũng chứng kiến những bước biến chuyển đáng kể, từ một nền “giao thông xe đạp” tiêu biểu cho nhịp sống chậm chạp, nặng tính cơ học thủ công trở thành một nền “giao thông xe máy, ôtô” nhanh nhạy, hối hả, mang màu sắc của những xã hội công nghiệp hiện đại. Song, sự thay đổi quá nhanh như vậy đã khiến người dân không thể bắt kịp với các hành vi và thói quen ứng xử mới. Và, kết quả là, “văn hóa xe đạp” vẫn ngang nhiên… đi xe máy, ôtô trên đường, tạo nên những tình huống “dở khóc dở cười”. Chẳng hạn như, ở Việt Nam hiện nay vẫn “lưu truyền” một thứ “luật” bất thành văn: khi xảy ra tai nạn, người đi ôtô phải đền người đi xe máy; người đi xe máy đền người đi xe đạp; và người đi xe đạp đương nhiên phải đền cho người đi bộ. Sự đúng sai ở đây chỉ là “tình tiết” tăng nặng hay giảm nhẹ mức đền bù mà thôi. [/size]

[size=2]Đã vậy, cụm từ “xin lỗi – cảm ơn” dường như cũng trở nên quá xa xỉ trong văn hóa đi lại ở Việt Nam. Chỉ cần có thẻo đường nào ló ra là ngay lập tức, các xe lao tới chiếm cho bằng được, bất kể bánh xe mình có giày xéo lên chân ai đó. Mặc, đâu có đường ta cứ đi! Ngoài quốc lộ, xe ôtô này xin vượt, xe khác không cho chỉ vì… không thích cho. Trong đô thị, đường ùn tắc ư? Ta cứ len lên đã. Vướng người đi ngược chiều à? Kệ! Ta cứ phải len. Ông kia xin đường để rẽ ư? Tôi đang vội, để tôi vượt qua ông đã rồi ông hẵng rẽ… [/size]

[size=2]Giao thông cũng cần văn hóa[/size]
[size=2]Văn hóa không phải là một cái gì trừu tượng, cao xa mà chính là cuộc sống, là cung cách ứng xử có học của con người. Đối với giao thông, văn hóa không đơn thuần là tấm bắng lái xe. Thế nên mới có chuyện luật vẫn chỉ là… luật. Còn thực tế, ý thức con người khi tham gia giao thông mới là điều quan trọng. [/size]

[size=2]Do vậy, song song với việc phát triển và quy hoạch lại cơ sở hạ tầng, để tạo cho đường phố một bộ mặt sáng sủa hơn, bản thân mỗi người dân, ngoài việc tuân thủ luật giao thông còn phải tạo cho mình một thói quen ứng xử văn hóa khi đi đường. Nghe thì có vẻ thật đơn giản, chỉ là dừng lại vài giây để chờ hết tín hiệu đèn vàng hay lùi mấy bước nhường chỗ cho xe bên cạnh thoát lên phía trước, nhưng không phải ai cũng làm được. [/size]

- [*][size=2]Autonet[/size]