Tôi nghĩ chính những người chi tiêu hoang phí, đặc biệt dùng tiền vào ăn nhậu là những người đáng trách nhất. Nếu ra một chiến dịch khảo sát về khoản chi cho ăn nhậu của người Việt Nam chắc chắn chúng ta sẽ không khỏi rùng mình trước khoản tiền quá lớn đó.
Mặt khác, quỹ thời gian mà họ bỏ ra để lê la trong quán nhậu là quá khủng khiếp. Cũng từ đó không biết bao nhiêu người vợ phải chịu cảnh đòn roi, ngược đãi của những ông chồng vũ phu, bạo lực khiến gia đình ly tán. Đó là còn chưa kể là lại tốn phí cho việc chăm nuôi những con bệnh gút, gan, tim… Vô hình trung những con người rượu bia đã tạo ra một thứ văn hóa “xôi thịt, ăn nhậu xô bồ”.
Thiết nghĩ, nếu thời gian ăn nhậu dành cho nghiên cứu, học tập thì Việt Nam ta sẽ có thêm hàng loạt sáng chế có ích cho loài người. Giá như số tiền ăn nhậu đó được dùng cho các quỹ từ thiện thì giảm biết bao nhiêu cảnh cơ cực trong xã hội. Giá chúng ta ai cũng biết tiết kiệm, làm giàu thì đất nước chúng ta đã không nghèo.
Các bạn cứ nhìn sang nền kinh tế của Hàn Quốc sẽ thấy. Họ là một đất nước có diện tích nhỏ chưa bằng 1/3 nước ta, đất nước họ ít tài nguyên, dân số chỉ bằng một nửa nhưng GDP gấp 10 lần nước ta, tại sao vậy? Tất cả là từ trí tuệ, sức lao động, cần kiệm của con người mà ra.
Tôi thấy có những người nhậu nuốt cả mật cá, trăn rồi lăn ra chết, ăn đủ thứ lẩu có hóa chất, thực phẩm không rõ nguồn gốc hay uống cao trăn tưởng khỏe như trăn mà không biết sẽ bị liệt dương vĩnh viễn… Khi uống bia, rượu hãy nhìn xuống cái bụng của mình xem có đẹp, có tốt không? Hay là toàn bệnh tật ở trong đó? Chúng ta cần học tập tính thiết thực và tiết kiệm của các nước tư bản.
Hiện nay, tỷ lệ giữa nhà hàng, quán nhậu so với các cơ sở sản xuất đang là con số quá lớn và thật đáng lo ngại. Chúng ta hãy biết chi tiêu hợp lý chứ đừng vãi tiền vô bổ, hãy tiết kiệm chứ đừng keo kiệt. Đó là lời tôi muốn chia sẻ đến mọi người.
vnexpress.net