Tây Thi
Được xem là mỹ nhân đẹp nhất tự cổ chí kim và cũng là một trong những nữ gián điệp đầu tiên của nhân loại. Cô được Việt vương Câu Tiễn [thời Xuân Thu chiến quốc] cài vào hàng ngũ địch, làm điêu đứng Ngô vương Phù Sai trong khi đã có người yêu là Quan Đại Phu Phạm Lãi nước Việt. Một chuyện tình đẹp!
Điêu Thuyền
Đứng thứ 2 trong danh sách "Những mỹ nhân đẹp nhất lịch sử TQ" cũng lại là 1 nữ gián điệp. Chỉ vì em này mà cha con [Đổng Trác - Lữ Bố] đánh nhau đến sứt đầu mẻ trán thì quả có 1 không 2!
Vương Chiêu Quân
Thời Hán Nguyên Đế tại vị, nam bắc giao binh, vùng biên giới không được yên ổn. Hán Nguyên Đến vì an phủ Hung Nô phía bắc, tuyển Chiêu Quân kết duyên với thiền vu Hô Hàn Tà để lưỡng quốc bảo trì hoà hảo vĩnh viễn. Trong một ngày thu cao khí sảng, Chiêu Quân cáo biệt cố thổ, đăng trình về phương bắc. Trên đường đi, tiếng ngựa hí chim hót như xé nát tâm can của nàng; cảm giác bi thương thảm thiết khiến tim nàng thổn thức. Nàng ngồi trên xe ngựa gảy đàn, tấu lên khúc biệt ly bi tráng. Nhạn bay về phương nam nghe thấy tiếng đàn, nhìn thấy thiếu nữ mỹ lệ trên xe ngựa, quên cả vỗ cánh và rơi xuống đất. Từ đó, Chiêu Quân được gọi là “Lạc Nhạn”.
Dương Quí Phi
Đường Triều Khai Nguyên niên, có một thiếu nữ tên gọi Dương Ngọc Hoàn được tuyển vào cung. Sau khi vào cung, Ngọc Hoàn tư niệm cố hương. Ngày kia, nàng đến hoa viên thưởng hoa giải buồn, nhìn thấy hoa Mẫu Đơn, Nguyệt Quý nở rộ, nghĩ rằng mình bị nhốt trong cung, uổng phí thanh xuân, lòng không kềm được, buông lời than thở : “Hoa a, hoa a ! Ngươi mỗi năm mỗi tuổi đều có lúc nở, còn ta đến khi nào mới có được ngày ấy ?”. Lời chưa dứt lệ đã tuông rơi, nàng vừa sờ vào hoa, hoa chợt thu mình, lá xanh cuộn lại. Nào ngờ, nàng sờ phải là loại Hàm Xú Thảo (cây mắc cỡ). Lúc này, có một cung nga nhìn thấy, người cung nga đó đi đâu cũng nói cho người khác nghe việc ấy. Từ đó, mọi người gọi Dương Ngọc Hoàn là “Hoa Nhượng
Ban Chiêu
Em gái của Ban Cố, Ban Siêu. Ban Cố soạn Hán Thư, bộ sử nối tiếp Sử Ký của Tư Mã Thiên, Hán Thư chưa kịp hoàn thành thì Ban Cố bị Lạc Dương Lệnh hãm hại mà chết, Ban Chiêu giúp anh hoàn tất phần “Thiên Văn Chí” trong Hán Thư.
Thái Diễm
Tức Thái Văn Cơ, con gái của quan Nghị Lang Thái Ung thời Đông Hán.
Trác Văn Quân
Vợ của Tư Mã Tương Như thời Hán!
Tạ Đạo Uẩn
Võ Tắc Thiên
Nữ hoàng Võ Tắc Thiên đại đế (624 – 705), cổ vãng kim lai duy chỉ có 1 người này. Võ Tắc Thiên là nữ hoàng duy nhất trong lịch sử Trung Quốc. Cũng có các tiểu nữ hoàng khác từng ngồi trên bảo tọa của hoàng đế, nhưng các quan điểm hiện nay chỉ xem Võ Tắc Thiên là nữ hoàng duy nhất, bởi vì bà lên ngôi hoàng đế bằng chính thực lực của bản thân, không phải là tượng gỗ nghe theo sự điều khiển của kẻ khác.
Thượng Quan Uyển NHi
Cháu gái Thượng Quan Nghị, hiệu xưng là Cân Quốc Thủ Tướng đầu tiên. Thời Đường Cao Tông, cháu gái tể tướng Thượng Quan Nghị là Thượng Quan Uyển Nhi, thông thuộc thi thư, không những biết ngâm thơ viết văn mà còn hiểu biết chuyện xưa nay, thông minh mẫn tiệp dị thường. Sau khi Võ Tắc Thiên lên ngôi, là nữ Tể tướng đầu tiên của lịch sử TQ.
Ban Tiệp Dư
Ban Tiệp Dư là con nhà danh môn, còn trẻ đã học thành tài, thời Hán Thành Đế được lập làm Tiệp Dư. Chị em Triệu Phi Yến sau khi đắc sủng, ganh ghét tài năng phẩm hạnh của Ban Tiệp Dư, Ban Tiệp Dư ngày đêm lo sợ nên xin theo hầu thái hậu ở cung Trường Tín. Có thể bài “Đoàn Phiến Thi” được sáng tác tại cung Trường Tín, bài thơ nhỏ này dùng từ thái mới mẻ, tình như ai oán, biểu hiện thật ủy uyển hàm súc, có một loại khí độ oán mà không giận.
Chân Hoàng Hậu
Sau khi Tào Phi [con trai Tào Tháo đời Tam Quốc] xưng đế, sủng hạnh Quách hoàng hậu, Quách hậu cậy đắc sủng nên gièm pha Chân hoàng hậu, từ đó Chân hoàn hậu thất sủng. Sau khi bị vua bỏ lơ không nói đến, từ “Đường Thượng Hành” có thể đọc thấy được lòng tương tư cực chí của một người vợ đối với trượng phu, một lòng thâm tình vô hối. Sự chờ đợi của Chân hoàng hậu đáng thương cuối cùng chỉ là một tờ giấy chết của Tào Phi. Thậm chí sau khi chết, thi thể phải lấy tóc che mặt, lấy trấu lấp miệng, chịu nỗi khổ vũ nhục và lăng ngược
Hoa Nhị Phu Nhân
Tống Thái Tổ Triệu Khuông Dẫn từng ngưỡng mộ tài danh của Hoa Nhị Phu Nhân. Hoa Nhị Phu Nhân là Phí Quý Phi của Hậu Thục Hậu Chủ - Mạnh Xưởng, xuất thân là 1 ca kỹ ở Thanh Thành (nay ở phía Đông Nam thành phố Giang Yển). Tương truyền “Hoa Nhị Phu Nhân Cung Từ” có hơn 100 biến, trong đó thật ra chỉ có hơn 90 biến. Khi Tống diệt Hậu Thục, chỉ dùng có 1 vạn quân, 14 vạn quân Hậu Thục không chiến mà hàng, Hoa Nhị Phu Nhân theo Mạnh Xưởng lưu vong về phương bắc, đêm nghỉ ở Gia Minh dịch trạm, cảm hoài nỗi buồn nước mất nhà tan, đề lên vách quán bài “Thái Tang Tử”. Nhưng vì quân kỵ thôi thúc nên bị mất hết một nửa, cứ viết được 1 chữ lại rơi lệ.
Hầu Phu Nhân
Tùy Dạng Đế Dương Quảng tại vị, quảng cáo cao lâu, bắt hàng ngàn thiên hạ mỹ nữ nhốt vào trong đó, Hầu Phu Nhân chính là 1 trong số hàng ngàn cung nữ đó mà suốt cả cuộc đời cũng chưa hề gặp được Tùy Dương Đế, cuối cùng tự ải mà chết
Đường Uyển
Nữ sĩ "Đường Uyển", biểu muội [em họ] của Lục Du. Tác phẩm tiêu biểu : “Thoa Đầu Phụng”
Tiết Đào
Nữ thi nhân thời Đường, người gọi là Nữ Hiệu Thư, từng xướng họa cùng thi nhân nổi tiếng đương thời Nguyên Trẩn, thực lực không thua kém. Tác phẩm tiêu biểu : Ngô Đồng Thi (làm khi mới 8 tuổi)
Tiết Đào (770-832), tự Hồng Độ. Cha Tiết Vân là một viên tiểu lại ở kinh đô, sau loạn An Sử dời đến ở Thành Đô, Tiết Đào sinh vào năm thứ 3 Đại Lịch thời Đường Đại Tông. Lúc còn nhỏ đã thể hiện rõ thiên phú hơn người, 8 tuổi đã có thể làm thơ, cha từng ra đề “Vịnh Ngô Đồng”, ngâm được 2 câu “Đình trừ nhất cổ đồng, tủng cán nhập vân trung”; Tiết Đào ứng thanh đối ngay : “Chi nghênh nam bắc điểu, diệp tống vãng lai phong”. Câu đối của Tiết Đào như dự đoán trước mệnh vận cả đời của nàng. Lúc 14 tuổi, Tiết Vân qua đời, Tiết Đào cùng mẹ là Bùi Thị nương tựa nhau mà sống. Vì sinh kế, Tiết Đào bằng dung mạo và tài năng hơn người tinh thi văn, thông âm luật của mình bắt đầu đến các nơi ăn chơi hoan lạc, rót rượu, phú thi, đàn xướng hầu khách nên bị gọi là “Thi Kỹ”.
Thời Đường Đức Tông, triều đình mời Trung thư lệnh Vĩ Cao làm Tiết độ sứ Kiếm Nam, thống lược Tây Nam, Vĩ Cao là một quan viên nho nhã cũng có tài thơ văn, ông nghe nói về tài năng xuất chúng của Tiết Đào mà còn là hậu nhân của quan chức triều đình, liền phá lệ mời nàng dùng thân phận nhạc kỹ đến Soái Phủ đãi yến phú thi, Tiết Đào trở thành Doanh Kỹ nổi tiếng ở Thành Đô (Nhạc kỹ chính thường được mời đến các cuộc vui chơi của võ quan trấn thủ các nơi). Sau 1 năm, Vĩ Cao mến tài Tiết Đào, chuẩn bị tấu xin triều đình để Tiết Đào đảm nhiệm quan chức Hiệu Thư Lang, tuy chưa kịp thực hiện nhưng danh hiệu “Nữ Hiệu Thư” đã không kính mà đến, đồng thời Tiết Đào cũng được gọi là “Phụ Mi Tài Tử”. Về sau, Vĩ Cao vì trấn thủ biên cương có công nên được phong làm Nam Khang Quận Vương, rời khỏi Thành Đô. Lý Đức Dụ tiếp nhiệm Kiếm Nam Tiết Độ Sứ cũng rất ngưỡng mộ tài năng của Tiết Đào. Trong suốt cuộc đời của Tiết Đào, Kiếm Nam Tiết Độ Sứ tổng cộng có 11 người thay phiên đảm nhiệm, người nào cũng vô cùng thanh lãi và kính trọng nàng, địa vị của nàng đã vượt xa một tuyệt sắc hồng kỹ tầm thường.
Chu Thục Chân
Nữ từ nhân nổi tiếng thời Đường, hiệu xưng U Thê Cư Sĩ, được biết là một tài nữ người ở Tiền Đường thời Tống, thi từ đều giỏi, đương thời chỉ có nàng mới xứng tề danh với Lý Thanh Chiếu. Tác phẩm tiêu biểu có “Đoạn Trường Tập” và “Đoạn Trường Từ” được lưu truyền, nổi tiếng nhất là “Điệp Luyến Hoa”.
Chu Thục Chân có cuộc đời khá u sầu. Nguyên nàng có một ý trung nhân lý tưởng, cũng là người tài hoa mà nàng tự quen biết. Nhưng phụ mẫu không cho phép nàng kết hôn với ý trung nhân của mình, mà gả nàng cho 1 thương nhân. Chồng nàng là người chỉ biết kiếm tiền, đối với thi từ và tranh vẽ của nàng đều không có hứng thú, vì vậy mà cuộc sống của nàng lúc nào cũng đầy u sầu và tẻ nhạt
Quách Ái
Liễu Như
Nữ thi nhân nổi tiếng thời Đường, đứng đầu Tần Hoài Bát Diễm
Lý Sư Sư
Ca kỹ được vua Tống Huy Tông sủng ái nhất. Sau loạn 108 anh hùng Lương Sơn Bạc, nàng từ bỏ mọi thứ bỏ trốn theo Lãng tử Yến Thanh
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Thông tin thêm về tứ đại mỹ nhân Trung Quốc
Nếu người Tàu có Tứ Thánh thì họ cũng có bốn người đẹp họ gọi là Tứ Đại Mỹ Nhân để bắc đồng cân. Bốn người con gái đẹp nhất Trung Hoa này được coi là có nhan sắc lạc nhạn (chim nhạn sa xuống đất), trầm ngư (cá phải lặn xâu dưới nước), bế nguyệt (che lấp cả mặt trăng), tu hoa (hoa phải xấu hổ).
***
Tứ Đại Mỹ Nhân
Đại mỹ nhân lạc nhạn là Tây Thi. Nàng là một thôn nữ dệt vải ở Trữ La Sơn thời Chiến Quốc. Việt Vương Câu Tiễn thua vua Ngô là Phù Sai nên bị bắt làm tù nhân nhục nhã. Khi được tha về, Câu Tiễn ngày đêm nghĩ kế phục thù. Đại phu Văn Chủng hiến kế dùng mỹ nhân để mê hoặc vua Ngô. Phạm Lãi được lệnh tuyển mỹ nữ, chọn Tây Thi rồi huấn luyện nàng và dâng lên Phù Sai. Vua Ngô say đắm Tây Thi, để ở Cô Tô Đài và phung phí châu báu, vàng ngọc, lập Quán Khuê Cung, Ngoạn Hoa Trì, Ngô Vương Tỉnh… để chiều ý nàng. Vì chỉ rượu chè, đàn địch với giai nhân nên nước suy yếu, Câu Tiễn thừa cơ đánh bại, Phù Sai phải tự tử. Theo chính sử, sau khi làm tròn phận sự, Tây Thi trở về Trữ La Thôn nhưng vợ Câu Tiễn sợ chồng sẽ say đắm sắc đẹp của nàng nên mật sai người đeo đá vào người nàng và ném xuống sông Tam Giang. Có lẽ cái chết này quá bi thảm nên theo “Tình sử” thì sau khi đốt phá Cô Tô Đài, Phạm Lãi vì yêu Tây Thi nên rước nàng xuống thuyền và cả hai chu du Ngũ Hồ cho vẹn tình chung thủy.
***
Đại mỹ nhân trầm ngư là Chiêu Quân. Nàng tên là Vương Tường, quê ở Tuy Quỹ, đời nhà Hán. Vua Nguyên Đế muốn có hình nàng sai thị vệ Mao Diên Thọ thuê người vẽ. Chiêu Quân có tài tữ vẽ lấy chân dung khiến tên này thù nên trước khi dâng hình lên vua, chấm thêm chấm đen dưới mắt nàng rồi tâu vua là nàng có nốt ruồi “thương phu trích lệ” là tướng sát chồng. Vua tránh nàng vì sợ chết nhưng sau đó một sự tình cờ lại gặp nàng và không thấy nốt ruồi sát phu. Mao Diên Thọ biết lộ chuyện bèn trốn qua chúa Hung Nô đem theo cả ảnh Chiêu Quân. Vua rợ Hồ được ảnh, mê sác đẹp của nàng nên đòi Hán Nguyên Đế phải nộp nàng, nếu không sẽ cất quân đánh. Biết mình yếu thế, vua Hán đành dứt tình để Chiêu Quân cống Hồ. Vì việc nước Chiêu Quân phải ra đi. Khi đến Lạc Nhạn Quan bên sông Hắc Thủy, nàng không đi nữa và đòi vua Hung Nô phải xây phù kiều cho nàng đi qua. Khi cầu xây xong nàng làm thơ gửi nhạn mang về Hán rồi từ trên cầu lao mình xuống sông Hắc Thủy tự tử. Chúa Hung Nô cảm thương xây mộ nàng ngay biên giới Mông Cổ. Tương truyền cò vùng này đều màu trắng riêng trên mộ Chiêu Quân thì màu đỏ, phải chăng hồn nàng kỳ nữ đã tạo thành một cảnh lạ lùng để tiếng muôn đời.
***
Đại mỹ nhân bế nguyệt là Điêu Thuyền. Nàng sống vào đời Tam Quốc, gia cảnh tan tành vì loạn Đổng Trác. Nàng được quan Tư Đồ Vương Doãn nuôi làm con nuôi. Đổng Trác làm Tướng Quốc hoang dâm tàn bạo, tác yêu tác quái trong triều nhờ có đứa con nuôi là Lã Bố, sức đánh trăm người. Vương Doãn dùng kế mỹ nhân lấy Điêu Thuyền làm mồi. Doãn hứa với Lã Bố gả Điêu Thuyền cho hắn rồi đưa nàng dâng cho Đổng Trác. Lã Bố mất mồi ngon nên làm phản, đồng mưu với Vương Doãn giết Đổng Trác để cướp lại Điêu Thuyền, nhờ thế mà cứu được nhà Hán thêm một thời gian. Thánh Thán viết về Điêu Thuyền như sau: “Mười tám lộ quân chư hầu không giết nổi Đổng Trác mà một thiếu nữ đào tơ liễu yếu như Điêu Thuyền lại giết nổi Trác. Ba anh em Lưu, Quan, Trương hùng liệt không thắng nổi Lã Bố mà chỉ một nàng Điêu Thuyền lại thằng nổi. Oâi! Lấy chăn chiếu làm chiến trường, lấy son phấn làm khôi giáp, lấy sóng mắt nụ cười làm gươm sắc dáo nhọn, lấy mày ngài làm cung nỏ, lấy nước mắt nũng nịu làm tên đạn, lấy lời ngọt ngào tình tứ làm chiến lược mưu cơ. Xem như thế thì cái bản lãnh của “Nữ Tướng Quân” quả là tuyệt cao cường, đáng sợ lắm thay!” Sau khi Hạ Bì thất thủ, Lã Bố chết, không ai biết Điêu Thuyền ra sao nên Thánh Thán kết luận: “Con rồng thiêng chỉ ló cái đầu và cái mình mà ẩn được cái đuôi. Có thế danh tiếng mới khỏi bị tổn thương”.
***
Đại mỹ nhân tu hoa là Ngọc Hoàn. Nàng họ Dương, sinh ở tỉnh Tứ Xuyên, sống vào đời nhà Đường. Nàng lấy Hoàng Thọ Vương Lý Dục, con thứ 18 của Đường Huyền Tôn tức Đường Minh Hoàng. Sau khi Vũ Huệ Phi là người được nhà vua sùng ái mất, Đường Minh Hoàng buồn rầu thương nhớ cho đến khi được Thái Giám Cao Lực Sĩ giới thiệu Ngọc Hoàn. Nhà vua hạ chỉ cho Ngọc Hoàn đến Tập Linh Đài làm sãi, lấy đạo hiệu là Thái Chân. Sau đó Minh Hoàng triệu vào cung và phong làm quý phi (tức là lấy tranh vợ của con). Vua say đắm Dương Quý Phi suốt ngày đêm, yến tiệc đàn ca, bỏ cả việc triều chính, lại phong cho anh họ nàng là Dương Quốc Trung làm tể tướng. Nhà vua lại tin dùng An Lộc Sơn là một võ tướng Phiên. Dương Quý Phi nhận An Lộc Sơn là con nuôi nhưng kỳ thực là người tình được tự do ra vào cung cấm. Đó là cái gai trước mắt Dương Quốc Trung muốn nhổ đi. An Lộc Sơn biết được trốn rồi cử binh đánh thẳng vào kinh đô Trường An. Quân triều đại bại, vua và Dương Quý Phi cùng triều đình phải bỏ chạy. Đến Mã Ngôi thì tướng sĩ không chịu đi nữa, nổi lên chống lại và giết chết Dương Quốc Trung. Lòng căm phẫn chưa tan, quan quân bức Đường Minh Hoàng thắt cổ Dương Quí Phi cho là vì nàng mà sinh đại loạn. Nhà vua đành cắn răng hy sinh người đẹp để vừa lòng tướng sĩ khi giai nhân mới vừa tròn 38 xuân xanh.
3adore3 3adore3 3adore3 3adore3 3adore3 3adore3CÁC BÁC NHỚ THANK ĐỂ EM CÓ CHÚT TINH THẦN POST TIẾP