_gái Hải Phòng…
-Đã đẹp còn giỏi
Cái đó thì đương nhiên rồi! Chẳng riêng thi sĩ mà cả nước cũng nhận thấy hoa khôi, hoa hậu Hải Phòng nhiều như thế nào trong các cuộc thi sắc đẹp
Con gái Hải Phòng không đẹp theo kiểu liễu yếu đào tơ. Ở vùng biển cửa ngõ của miền Bắc vóc dáng người “dây” là không phù hợp với điều kiện thời tiết biển. Khác những cô gái Hà Nội da mịn như men sứ Tàu, đôi khi có một vẻ đẹp xanh xao, não nùng, cô gái Hải Phòng như một sợi dây điện nóng, bắn ra tia lửa. Đấy là cái đẹp hồng hào, khỏe mạnh, không cần trang điểm. Cho nên, khá nhiều cô gái Hải Phòng dù mặc áo mưa trông vẫn cứ đẹp.
Con gái Hải Phòng thông minh, nhiều người đầu óc sắc như dao cạo
Con gái Hải Phòng thích sự rõ ràng.
Con gái Hải Phòng có máu làm giàu. Họ thích đại gia, nhưng phải là các đại gia “sạch sẽ”. Tuy nhiên, họ muốn được đánh giá bằng những thứ họ đoạt được, chứ không phải bằng những thứ họ xin được. Bởi thế, họ thích tự làm ra tiền hơn sống nhờ chồng. Các tay chơi kiểu cậu ấm chỉ biết dùng thời gian để tiêu cho sạch sẽ gia tài bố mẹ không giành được sự tôn trọng của họ. Thương mại, tài chính (chứ không phải làm cô giáo) là công việc họ khoái nhất. Họ cũng thích chơi chứng khoán vì hợp với sở thích ưa mạo hiểm. Họ hãnh diện nhất là tự lái xe ôtô đi làm. Thế nhưng họ cũng chấp nhận làm đủ mọi việc ở nơi đầu sông bãi sú (đội than, vét dầu cặn dưới hầm tàu), hay bán nước ngoài vỉa hè.
Cuộc sống hiện đại luôn tạo ra những áp lực. Thế nhưng, như những người dân miền biển, con gái Hải Phòng chấp nhận thách thức. Tần tảo, cần cù, đảm đang, nhạy bén, là đặc trưng của phụ nữ Hải Phòng. Bởi vậy, họ thành công (và giúp chồng thành công) trong nhiều lĩnh vực.
-Mạnh mẽ và nồng nàn
Con gái Hải Phòng chất phác “biết nói là biết, không biết nói là không biết”. Họ rất dị ứng với sự “dẻo mỏ”, từ ngữ mịn màng mà nội dung thì trống rỗng. Họ không hứng thú với quan niệm rằng đôi lúc con gái phải đóng giả “nai” cho có nữ tính. Đã thế, nhiều khi họ thích thể hiện cá tính mạnh mẽ: Thích lái xe nhanh, uống bia hơi bằng cốc vại, nói chuyện thời sự. Họ đề cao sự thượng võ (chắc gien từ bà Lê Chân) mà coi thường sự yếu đuối. Con trai chớ có dại khóc trước mặt cô gái Hải Phòng. Đấu vật là môn thể thao có nhiều fan nữ.
Con gái Hải Phòng là sự tinh tế tỉnh thành trộn lẫn với cái duyên dáng nhà quê, tính tình vui nhộn, nói hơi bị to. Họ không câu nệ tiểu tiết, không cần phân biệt giữa “n” với “l”.
Họ thích ồn ào và chốn đông người, thích cuộc sống bên ngoài khung cửa sổ. Phần lớn họ sống hướng ngoại. Hứng thú của họ tập trung ở nơi đường phố, nhiều khi không xuống đến bếp gia đình.
Người Hải Phòng thích chơi đẹp, “nhịn miệng đãi khách đường xa”, đi ăn thường tranh trả tiền. Họ sòng phẳng trong tình bạn. Ai giúp được họ thì họ trả ơn đầy đủ, nhưng họ ghét sự mặc cả.
Tiền bạc không có rất nhiều ý nghĩa trong chuyện yêu đương của họ. Họ rất ghét kẻ đào mỏ.
Cô gái Hải Phòng đã yêu là yêu nồng nàn, cháy bỏng.
Con gái Hải Phòng tiêu tiền như đánh rơi. Nhưng họ sẵn sàng nhịn ăn, thậm chí bán nhà để dành tiền cho con học. Con gái Hải Phòng không thích tự nhận mình người… Hà Nội!