Tình yêu - giới tính 2012-07-21 15:21:27

Có khi nào trên đường đời tấp nập...




Có khi nàotrên đường đời tấp nập
Ta vô tình lặng lẽ lướt qua nhau
Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất
Một tâm hồn ta đã đợi từ lâu


Rồi họ chia tay kiêu hãnh thẩn thờ
Bóng dáng yêu chỉ về trong mộng
Rồi họ chết
Dưới suối vàng lạnh cóng
Họ gặp nhau nào có nhận ra nhau

Chia tay đâu phải không gặp nữa
Mà khói hòang hôn cay mắt nhau
Mà chiều như rụng theo chân bước
Và nắng đường xa bỗng bạc màu

Gió về đêm hoang dại
Biết tin người trở lại
Ngày em đi lấy chồng
Mây buông giải tầng sâu
Mây buồn giải tầng thẳm
Tiễn một đời con gái…

Đây là một trong những bài thơ dễ nhớ, dễ thuộc và dễ thích. Có lẽ vì nó giản dị, gần gũi, ai cũng có thể bắt gặp mình trong đó. Đời như dòng sông trôi chảy không ngừng và mỗi khi ngoảnh về phía sau bao giờ người ta cũng hối tiếc về một điều đã xa, một bóng dáng mơ hồ, một gương mặt kiếm tìm.

Vậy thì phải sống thế nào để không day dứt, phải đi thế nào để ko "vô tình lướt qua nhau". Nếu ví hành trình của mỗi người là một chuyến tàu, chẳng lẽ đến sân ga nào cũng phải dừng lại thật lâu, đi một vòng tìm quanh quất để rồi đau khổ nhận ra hình như đây không phải một nửa của mình. Sợ lỡ mất một cơ hội, sợ bỏ qua một tâm hồn quý giá vô ngần nên cứ phải sống thật chậm, phải cố tìm và hiểu tất cả những người xung quanh, đời như vậy có nặng nề và mệt mỏi quá ko?

Tôi chưa bao giờ thấy tiếc về những người mà mình đã lướt qua trên đường đời. Sức người có hạn, dĩ nhiên không thể lúc nào cũng sống tốt, sống đúng. Vả chăng đã gọi là vô tình thì có mấy khi giật mình nhận ra để mà nhớ, mà thương, mà tự dằn vặt bản thân.

Cái đáng tiếc nhất theo tôi là đã bắt gặp một ai đó, đã dừng lại bên người ta, đã mơ ước về một điều gì xa xôi nhưng rồi vì trăm ngàn lí do ("Tại vầng trăng, tại em hay tại anh? Tại sang đông ko còn hoa sữa. Tại siêu hình tại gì ko biết nữa. Tại con bướm vàng có cánh nó bay…") mà đành để cho mọi thứ vụt qua kẽ tay. Một lần xin đủ cho một đời khôn nguôi vết ăn năn.

Ngày xưa khi làm luận văn tốt nghiệp về Hoài Thanh, tôi đã nhận ra con người muôn đời cũng chỉ có chừng ấy thứ tình cảm yêu, ghét, buồn, vui… nhưng vẫn có những tâm hồn hầu như chẳng thể tìm ra điểm trùng khít. Thế nên đôi khi tôi vẫn ao ước một ai đó lướt qua tôi thật nhanh. Hãy cứ để chiều âm thầm qua, hãy cứ để ngày âm thầm đi và hãy vô tình nhìn nhau bởi có những tấm lòng chỉ có thể ghi nhận mà chẳng thể đón nhận.

Tôi là người tin ở luật nhân quả và sự báo ứng. Một ngày nào đó tôi sẽ đau khổ vì cách suy nghĩ và những bước chân vội vã của mình hôm nay. Nhưng ngày đó chưa tới. Thôi thì cứ sống cho hiện tại trước đã.






Không thể thực hiện tác vụ do chủ đề hiện đang ở trạng thái lưu trữ

Chủ đề cùng mục


Lời Ca Khúc Điểm nhanh Hợp âm az Chords up Tin xe nói về xe

Bản quyền bởi VietYO.com v3.0 - Viet Nam Youth Online
Diễn đàn mở của cộng đồng người Việt trẻ online - Liên hệ (info @ vietyo.com)