[justify]Người ngoài nhìn vào ai cũng thấy chúng tôi là một cặp sinh ra là để cho nhau bởi cuộc sống của gia đình tôi thật hạnh phúc. Trong mắt tôi, anh là một người đàn ông tốt, anh chưa bao giờ nói nặng với tôi một lời nào kể từ khi chúng tôi yêu nhau cho đến tận lúc về chung sống dưới một mái nhà. Anh nuông chiều tôi như một nàng công chú, mọi việc trong nhà anh để cho tôi tự quyết định, anh chỉ tham gia đóng góp ý kiến chứ không hề áp đặt. [/justify]
Ảnh minh hoạ (Internet)
[justify]Tôi sống trong sự bao bọc của anh và không mảy may phải lo nghĩ đến chuyện cơm áo gạo tiền bởi mọi chi tiêu trong nhà anh đều lo cả. Sáng tôi đi làm, chiều về đi chợ, cơm nước đợi anh về. Cuộc sống cứ thế trôi qua êm đềm.[/justify]
[justify]Một năm sau ngày cưới tôi sinh cho anh một cậu con trai kháu khỉnh. Anh càng yêu chiều tôi hơn trước bởi anh nói rằng tôi đã làm được một điều tuyệt vời mà anh không bao giờ làm được. Có thêm đứa trẻ, trong nhà lúc nào cũng rộn rã tiếng vui cười và không khí gia đình càng thêm hạnh phúc. Anh yêu con và giúp tôi nhiều trong việc chăm con vì vợ chồng tôi sống riêng, không ở chung với bố mẹ chồng.[/justify]
[justify]Trước khi có con, chuyện chăn gối của vợ chồng tôi khá mặn nồng, cả hai đều hiểu nhau và biết chiều nhau, làm cho nhau hài lòng. Nhưng từ khi có con, việc chăm con khiến cho tôi mệt mỏi hơn trước nhiều nên chuyện vợ chồng cũng không còn được như trước. Nhiều lần anh tỏ ý muốn gần gũi nhưng tôi cố tình né tránh, phần vì mệt mỏi, phần vì sợ sẽ không làm anh hài lòng do sau khi sinh con tôi gặp chứng “khô hạn”. Nhưng vì thương anh, tôi cũng cố gắng chiều theo ý muốn của anh. Nhiều lần hai vợ chồng làm chuyện ấy xong, tôi cảm thấy đau rát vô cùng và đâm ra sợ chuyện đó hơn bao giờ hết. [/justify]
[justify]Tôi biết anh không thoải mái nhưng anh cũng không phàn nàn. Rồi một lần anh đi ăn nhậu với bạn bè về, trong hơi men, anh đòi chuyện đó. Không giống mọi khi, anh đè tôi ra và làm việc đó một cách thô bạo, điều đó khiến cho tôi đau rát. Tôi cố chiều anh nhưng khi không thể chịu đựng được nữa, tôi đẩy anh ra. Anh ném vào tôi một câu nói khiến cho tôi sững sờ… ”cô không bằng một con đĩ”!…. Rồi anh lảo đảo bỏ ra phòng khách ngủ mặc cho tôi ngồi khóc cả đêm.[/justify]
[justify]Trời ơi! Chỉ vì tôi không thể chiều anh, không làm cho anh hài lòng mà anh có thể nói những lời thô bỉ ấy ư? Anh đem vợ anh so sánh với “một con đĩ” ư? Tôi phải làm sao ?[/justify]