[justify]Hồn lìa xác, hồn lại nhập[/justify]
[justify]Jeanette Atkinson thoải mái một cách đáng ngạc nhiên về thời gian cô chết và bước tới rìa thiên đường. "Tôi không muốn chết một lần nữa trong tương lai gần vì còn nhiều việc phải làm. Tuy nhiên, tôi không sợ chết. Mọi người chứng kiến sự đau đớn và chịu cảnh hấp hối thì so sánh nó với cái chết, song không phải như vậy. Cái chết là sự tiến triển của cuộc sống".[/justify]
[justify]Jeanette, 43 tuổi, y tá thực tập từ Eastbourne, đã nếm mùi cận kề cái chết vào năm 1979 khi cô mới 18 tuổi. Cái chết ập đến với Janet khi một cục màu đông ở chân vỡ thành 7 mảnh và làm tắc động mạch chính ở phổi, khiến cơ thể Janet thiếu oxy. Các bác sĩ khẳng định Janet sẽ chết. Người phụ nữ này chết nhưng rồi lại hồi sinh để thuật lại chuyện khi hồn lìa khỏi xác.[/justify]
[justify]"Điều đầu tiên tôi nhận thấy đó là thế giới đã thay đổi. Ánh sáng trở nên dịu hơn và sáng hơn. Đột nhiên, không còn đau đớn gì nữa. Tất cả những gì tôi có thể thấy đó là phần thân thể từ ngực trở xuống và tôi biết lúc đó là 9h tối. Ngay lập tức, tôi thấy mình đang nhìn lên trần. Trần nhà chỉ còn cách vài centimet. Tôi nhớ lúc đó mình đã nghĩ, tới lúc người ta phải quét sạch bụi khỏi dải ánh sáng.[/justify]
[justify]Sau đó, tôi thực hiện một cuộc du ngoạn nhỏ quanh khu vực phòng bệnh và dọc theo hành lang để nhìn các y tá làm việc. Một người viết gì đó trên tập giấy. Tôi không biết mình đang hấp hối. Thật là một kinh nghiệm thú vị và rất, rất thanh thản", Jeanette nói.[/justify]
[justify]Tiếp đó, Jeanette bắt đầu cuộc hành trình mà nhiều người khác trước cô từng kể, bị hút vào một đường hầm dài, tối nhưng ở cuối lại ngập ánh sáng.[/justify]
[justify]"Mọi thứ mờ ảo. Tôi thấy mình bị hút vào đường hầm có hình dáng của cái nút chai. Tất cả những gì tôi muốn là chạm vào thứ ánh sáng đẹp đẽ ở cuối đường hầm. Sự thèm muốn vô cùng mạnh mẽ. Tôi biết, tôi mong muốn được ở đó. Tuy nhiên, một giọng nói gầm lên bên cạnh tôi: Tiếp tục đi, bây giờ chưa phải lúc của cô đâu.[/justify]
[justify]Và rồi, tôi nhập lại vào thân xác của mình. Tất cả những gì có thể nói đó là tôi nhớ mình lại nhìn đồng hồ, khi đó là 9h20 tối. Điều tiếp theo tôi nhận thức được rằng mình đã tỉnh dậy vài ngày sau đó, xung quanh toàn là máy móc và cảm giác thật khủng khiếp. Sau đó, tôi nhận ra giọng nói nghe được chính là của bà tôi. Bà qua đời khi tôi mới 3 tuổi".[/justify]
[justify]Khoa học nói về Thời điểm cận chết[/justify]
[justify]Trong nhiều thập niên qua, kinh nghiệm cận chết của Jeanette bị các nhà khoa học cho là ảo giác. Họ phủ nhận nó và coi đó là khoảnh khắc cuối cùng của một bộ não đang chết dần. Khoa học hiện đại không có chỗ cho những gì thần bí và siêu linh.[/justify]
[justify]Tuy nhiên, gần đây, một nhóm các nhà nghiên cứu Anh đang thách thức các cơ sở khoa học bằng việc thiết lập một cuộc nghiên cứu lớn về kinh nghiệm cận chết. Họ hy vọng có thể giải mọi câu hỏi về việc liệu có thực là có cuộc sống sau cái chết không.[/justify]
[justify]"Hiện giờ, chúng tôi đã có công nghệ và những hiểu biết về khoa học để bắt đầu khám phá những thắc mắc cuối cùng", Tiến sĩ Sam Parnia, lãnh đạo nhóm nghiên cứu tại bệnh viện Hammersmith tại London nói.[/justify]
[justify]"Khó có thể nói về thuật ngữ sự sống sau cái chết. Theo thuật ngữ khoa học, chúng tôi chỉ có thể nói rằng hiện giờ có những bằng chứng cho thấy sự tỉnh táo vẫn tiếp diễn sau cái chết lâm sàng. Công việc của chúng tôi sẽ chứng minh theo cách này hay cách khác là liệu một dạng của tỉnh táo có tiếp diễn sau khi bộ não và cơ thể đã chết hay không".[/justify]
[justify]Một số nghiên cứu khoa học cho thấy, linh hồn vẫn tồn tại sau khi cơ thể đã chết và bộ não ngừng hoạt động. Theo một nghiên cứu đăng trên tạp chí y khoa danh tiếng Lancet, 1 trong số 10 người sống sót sau khi tim ngừng đập đã có những xúc cảm, khả năng nhìn hoặc suy nghĩ rõ ràng trong khi chết lâm sàng.[/justify]
[justify]Nghiên cứu tại Mỹ còn tìm ra những kết quả ly kỳ hơn. Người mù mà trải qua điểm cận chết lại có thể nhìn thấy mọi vật khi họ "chết", thậm chí là cả những người mất thị giác bẩm sinh. Những người này chưa từng có thị giác hoàn hảo, thường mù mịt như thể lần đầu tiên nhìn thấy thế giới qua lớp sương mù dày đặc. Tuy nhiên, thị lực của họ trở nên rõ ràng và có thể nhìn thấy các bác sĩ cố gắng hồi sinh thi thể đã chết lâm sàng của họ[/justify]
[justify]Tiến sĩ Parnia cho biết, mỗi kinh nghiệm cận chết đều khác nhau song lại có chung từ 8 tới 9 điểm chủ chốt, bất kể người trải qua tình cảnh hồn lìa khỏi xác là người nước nào, có nền văn hóa hay tôn giáo ra sao.[/justify]
[justify]Những điểm tương đồng bao gồm cảm giác yên bình, đi theo một hành lang dài và tối, bị hút vào luồng sáng, nhìn thấy cơ thể đã chết của chính mình từ trên cao và gặp gỡ người thân hay bạn bè đã chết.[/justify]
[justify]Từ cõi chết trở về[/justify]
[justify]"Điều tồi tệ nhất là trở về từ cõi chết", Patrick Tierney, người trải qua tình trạng cận chết sau khi tim ngừng đập vào năm 1991 nói.[/justify]
[justify]"Nếu hấp hối là thứ gì đó giống như những gì tôi đã trải qua thì không có vấn đề gì". Patrick được đưa tới bệnh viện vào tháng 7/1991 sau một cơn đau tim. Người đàn ông này an toàn sau lần đau tim thứ nhất và có thể nói chuyện với gia đình bên giường bệnh trong vòng vài giờ sau.[/justify]
[justify]"Khi đang nói chuyện với con trai cả và vợ thì tôi cảm thấy đau ngực. Điều tiếp theo mà tôi biết được là mình đang đi xuống một hành lang ở một căn nhà như trong thời trung cổ. Tôi lấy làm sửng sốt. Mọi thứ rất thật và sáng rõ. Tôi nghĩ bụng, chỗ này là chỗ quái nào vậy.[/justify]
[justify]Tôi tới một ngã ba ở hàng lang đó và tôi biết, mình phải đưa ra một quyết định. Một ngả rẽ thì tối và giống như một cái hố. Ngả khác thì được thắp sáng và phần nào trông thân thiện, vì vậy tôi quyết định đi theo hướng thứ 2 này".
Patrick sau đó thấy mình đang ở một nơi giống như thiên đường. Ông đứng trước một nơi có phong cảnh đẹp, giáp với hàng rào màu trắng cao tới thắt lưng. Patrick cảm thấy bình tĩnh ngay và thấy đỡ đau khi thấy ánh đèn nê ông. Tiếp đó, Patrick nhìn thấy cha mẹ, đều đứng sau hàng rào trắng, cười với ông. Thật lạ, họ đang ở độ tuổi 30 cho dù cả hai người qua đời vào lúc 70 tuổi.[/justify]
[justify]"Tôi tiến gần tới một cái cổng ở hàng rào nhưng cha tôi trao tôi cái nhìn mà tôi hiểu rằng đừng bước qua cửa vì vậy tôi dừng lại. Không trao đổi một lời. Rồi tôi thấy mình quay trở lại hành lang nhưng mọi việc sau đó rất lộn xộn. Vài giây sau tôi nhìn thấy mặt của một thiên thần, đó là y tá bệnh viện. Hóa ra tim tôi vừa ngừng đập".[/justify]