[justify][size=3]Một thời, cà phê Thanh Đa (TPHCM) nổi tiếng với những quán cà phê bờ sông trá hình, rồi “giọt nước tràn ly” khi đĩa phim nữ sinh Hoàng Hoa Thám được tung ra thị trường với cảnh nóng quay lén được thực hiện tại đây. Một tối tháng 8/2009, chúng tôi quay lại Thanh Đa, sau một thời gian tưởng rằng đã im ắng.[/size][/justify]
[justify] [justify][size=3]Vẫn tấp nập từ A đến Z[/size][/justify]
[/justify]
[justify] [justify][size=3]Qua khỏi ngã tư Thanh Đa, đi thẳng vào đường Bình Quới, P28 (Q. Bình Thạnh), chúng tôi đếm được trên 30 quán cà phê ven sông. Có nhiều quán nằm sâu trong hẻm được trang hoàng bằng đèn chùm. Nhân viên nam ngồi trước các quán nhanh nhẩu tiếp thị: “Vào đây đi anh!”, mỗi khi thấy những chiếc xe máy đi qua. Đi tiếp, những tên quán cà phê trá hình xuất hiện càng nhiều như: Cỏ hoa, Đ.N, 104…[/size][/justify]
[size=3]
[/size][/justify]
[justify] [justify][size=3]Bị một thanh niên 22 tuổi chèo kéo, chúng tôi tấp xe vào quán Cỏ Hoa. Bên ngoài có hàng chục chiếc xe máy của khách với đủ biển số 50, 51, 79, 63… Đóng vai một cặp tình nhân, tôi và cô bạn đồng nghiệp nắm tay bước vào đã bị một nam nhân viên hỏi: “Anh chị dùng gì ?”. Chúng tôi nói cần một ly cà phê đá và một chai xá xị.[/size][/justify]
[/justify]
[justify] [justify][size=3]Một anh thanh niên khác, tay cầm đèn pin bảo chúng tôi: “Đi theo em”, rồi dắt ra sau quán. Lúc này, quán tối thui, không một bóng đèn, chúng tôi quan sát được ba dãy với những chiếc ghế nệm kiểu salon. Theo quan sát của chúng tôi, quán Cỏ Hoa đã được xây dựng lại khá khang trang. Những năm trước, quán chỉ có khu vực trang bị ghế nệm, còn hiện nay đã có thêm dãy nhà nghỉ mới xây. Mỗi phòng có giường, nệm nho nhỏ cho những khách muốn “đi tới Z”.[/size][/justify]
[/justify]
[justify] [justify][size=3]Dắt chúng tôi vào dãy trong cùng, anh thanh niên rọi đèn pin để… bật quạt và đốt nhang muỗi dưới chân, sau đó đòi 35.000 đồng tiền nước. Tôi cố tình đưa 50.000 đồng để anh ta rọi đèn pin… thối tiền. Ngồi chưa ấm chỗ, cách chỉ hai mét, chúng tôi trông thấy một đôi “uyên ương” đang “quấn” lấy nhau, vật vã trên chiếc ghế nệm. Chốc chốc là tiếng thở hổn hển, tiếng uống nước ừng ực, vội vàng và ánh sáng yếu ớt từ chiếc ĐTDĐ của anh chàng kia phát ra.[/size][/justify]
[/justify]
[justify] [justify][size=3]Tôi viện cớ đi tìm nước rửa mặt để lần vào trong thì chỉ thấy, trên những chiếc ghế da, nhiều cặp đang nhiệt tình… thể hiện. Tiếng nói khe khẽ, thỉnh thoảng là những câu nói của các cô gái vang lên: “Đừng anh, đừng làm vậy!” phát ra. Tôi đếm được 10 cặp đang nằm sõng soài. Chốc chốc, một cặp nam nữ ôm vai bá cổ nhau đi về rồi cặp khác lại kéo vào… lấp chỗ trống.[/size][/justify]
[/justify]
[justify] [justify][size=3]12 giờ đêm, chúng tôi ra về, bãi xe vẫn còn rất nhiều xe máy. Một cặp tình nhân tuổi teen cũng đang nổ máy xe ra về sau một đêm “mưa gió” trong dãy phòng trọ đóng cửa kín mít. Họ làm gì thì không ai biết, chỉ thấy cô gái mặt búng ra sữa lấy tay chải tóc và chỉnh trang quần áo cho ngay ngắn, trước khi về nhà. Đi qua các quán khác, tình hình cũng không khác là bao, dù bên ngoài im ắng.[/size][/justify]
[/justify]
[justify] [justify][size=3]Bãi đáp giá bèo[/size][/justify]
[/justify]
[justify] [justify][size=3]Tối hôm sau, chúng tôi quay lại khu vực này và vào thử quán N. Đây là một quán tầng rất đẹp với nhiều đèn chùm trang trí. Lúc tôi đến, quán rất đông khách, nhiều nhân viên nam đang tán gẫu trước quán làm nhiệm vụ chào mời khách.[/size][/justify]
[/justify]
[size=3]Bước vào quán, một thanh niên hỏi thượng khách ngay: “Anh chị ở dưới hay lên lầu?”. “Ở dưới đất thì tình hình “nhẹ”, còn lên lầu thì cứ vô tư đi bởi ….“trái đất này là của chúng mình” – anh nhân viên giải thích, khi thấy chúng tôi đang giả vờ ngơ ngác.[/size] [size=3]Mất 30.000 đồng tiền nước, khách vào quán tự do “làm việc”, nhưng không được tới “giai đoạn cuối” như ở khu vực trên lầu, vì đơn giản giá nước ở dưới chỉ bằng nửa với trên.[/size][size=3]
[/size]
[size=3]
[/size] [size=3]Lần này, chúng tôi lại… ngồi nhìn những cặp khác “hành nghề” rất thoải mái. Một tốp thanh niên “lầm đường lạc lối” thế nào khi tưởng nơi đây là quán cà phê hóng gió dọc theo bờ sông Thanh Đa mới bước vào quán đã bị những thanh niên bảo vệ hỏi thăm là vào quán làm gì.
[/size][size=3]Lần khác, mất 50 nghìn đồng cho cả hai người, chúng tôi cũng có cớ để lên lầu với những chiếc ghế nệm đen xì trong bóng tối. Giống như các quán khác, nhân viên nam cũng dẫn chúng tôi lên lầu với đèn pin lăm lăm trong tay.[/size][size=3]
[/size][size=3]Để anh ta đi khỏi, chúng tôi quờ quạng xung quanh thì giật mình khi thấy những tiếng người, chốc chốc là tiếng xé vỏ bao cao su, tiếng vỗ khăn lạnh hừ hự.[/size][size=3]
[/size][size=3]Tôi rút điện thoại định làm vài kiểu trong khi giả vờ xem tin nhắn, ánh sáng yếu ớt từ điện thoại phát ra, tức thì nhiều tiếng nói của nam lẫn nữ vọng ra ngay, kèm những tiếng chửi bới: “ĐM. Tắt ngay điện thoại đi”. Có tiếng một cô gái nói lịch sự hơn: “Làm ơn tắt điện thoại”.
[/size][size=3]
[/size][size=3]11 giờ đêm rời khỏi Thanh Đa giữa sự náo nhiệt, khi quay lại vào 3 giờ sáng, chúng tôi nhận thấy các quán vẫn đóng cửa im ỉm, không còn hoạt động, bên trong chỉ còn đèn ngủ. Không khí nơi đây trở lại yên tĩnh trong khi các quán nhậu đêm gần đó đang vào giờ… cao điểm.[/size][size=3]
[/size][size=3]Một anh xe ôm am hiểu tình hình cho tôi biết, cái khó của công an là khi ập vào kiểm tra, các quán đều có cách đối phó khi có hệ thống đèn báo động, cửa sau.[/size][size=3]
[/size][size=3]Nơi đây quả là “bãi đáp” lí tưởng cho người mua bán dâm, những cô cậu học sinh sinh viên… vì có giá quá rẻ. Chỉ cần mất 25.000 đồng cho hai người so với việc phải có CMND và 50.000 đồng tới 200.000 đồng để thuê nhà nghỉ, khách sạn.
[/size]