Sáng nay (16/5), TAND quận Ba Đình (Hà Nội) đưa ra xét xử vụ bạo hành người giúp việc gây phẫn nộ trong dư luận trong thời gian qua tại phường Kim Mã. Bị cáo bị truy tố về tội hành hạ người khác dù trước đó bị khởi tố thêm tội cố ý gây thương tích do bị hại từ chối giám định thương tật.
Bà chủ hành hạ người giúp việc tóc bạc quá nửa, bật khóc khi tường trình lại những hành vi đối xử tàn ác của mình với bà Phương. Bị cáo biện minh do bà Phương có nhiều khiếm khuyết nên đã bức xúc có nhiều điều cần rút kinh nghiệm.
Bà Minh bật khóc khi tường trình lại những hành vi đối xử tàn ác của mình
Lý giải cho những hành động man rợ của mình, bà Minh cho rằng, người giúp việc của mình rất bảo thủ và “gan”, bị cáo nhắc nhiều lần song không nghe.
Chủ tọa phiên tòa lần lượt truy vấn từng hành vi của bị cáo như bắt người giúp việc ăn phân trong bỉm của cháu ngoại, xối nước nóng vào bụng, mông, vùng kín bị hại chỉ vì cho rằng bà Phương lười tắm, bắt nạn nhân ăn 2 lạng ớt cay…
“Đối xử với người giúp việc như thế, bị cáo suy nghĩ như thế nào?” – chủ tọa gay gắt. Minh cúi đầu im lặng.
Trong khi đó, người phụ nữ gầy sắt, dáng vẻ nhà quê ngồi ngay sau hàng ghế bị cáo không tỏ vẻ bức xúc. Được hỏi ý kiến, bà Phương xin tòa xem xét giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo.
Tuy nhiên, khi đại diện VKS đề nghị mức án 15-18 tháng tù giam dành cho bà chủ, người giúp việc lại quả quyết, hành động của bà Minh đối với mình là quá tàn ác, mong tòa xử nghiêm.
Theo kết luận điều tra vụ án, bà Trần Thị Tuyết Minh (SN 1964, trú ở ngõ 95 Kim Mã, phường Kim Mã, quận Ba Đình) bị cáo buộc về hành vi cố ý gây thương tích, hành hạ người khác, chuyển hồ sơ sang Viện KSND quận Ba Đình đề nghị truy tố đối tượng này trước pháp luật.
Vào trung tuần tháng 9/2011, bà Phương được nhận vào làm giúp việc nhà cho bà Trần Thị Tuyết Minh với mức lương 1,5 triệu đồng/tháng.
Sau 2 tuần làm việc, cho rằng bà Phương lười biếng, chậm chạp, lười tắm, nghi vấn ăn vụng đồ lễ trên ban thờ, bà Minh thường xuyên đấm đá, ghè đầu người giúp việc lớn tuổi này vào tường nhà.
Khoảng tháng 10/2011, bà Minh bắt quả tang bà Phương ăn vụng bánh trên bàn thờ, lấy tiền lẻ đi mua mì tôm nên đã bắt người giúp việc phải bới thùng rác tìm ăn phân cháu ngoại của bà Minh để… ăn.
Nạn nhân vụ bạo hành, bà Phạm Thị Phương
Khoảng 2 tháng sau, bà Minh đã bắt bà Phương phải cởi hết quần áo, ép vào phòng tắm, bật nước nóng hết cỡ rồi xả vào người, trong đó có vùng kín.
Ngày 2/1/2012, lấy lý do bà Phương ăn vụng, bà Minh đã mua 200 gram ớt cay bắt ăn. Nuốt nước mắt nhai được khoảng 20 quả, bà Phương tìm cách giấu túi ớt vào gầm giường thì bị bà Minh phát hiện và ép ăn bằng hết khiến miệng bị phồng rộp.
Đến chiều 3/1, thấy vết bỏng do bị xối nước nóng của bà Phương không thuyên giảm, bà Minh đã gọi “xe ôm” chở người giúp việc ra bến xe, đưa về quê ở huyện Ứng Hòa.
Bà Phạm Thị Phương bị nhiều thương tích bầm tím ở vùng mắt, cổ, ngực, vai, lưỡi phồng rộp. Bàn tay trái bệnh nhân bỏng 1% độ 3, đùi trái bỏng 6% độ 3, mông - bụng bỏng từ 2-5% độ 3, bộ phận sinh dục và tầng sinh môn bỏng 1% độ 3.
Ngày 6/1/2012, bà Minh đã đến trình diện cơ quan công an và bị bắt ngay sau đó.
HĐXX nhận định, lời khai nhận tội của bị cáo tại phiên tòa phù hợp với những lời khai trước đó tại CQĐT, lời khai của bị hại, các nhân chứng cũng như các chứng cứ khác. Tòa kết luận, trong thời gian bà Phương ở giúp việc, bà Minh có hành vi chửi mắng, dùng tay chân, cốc thủy tinh, dép xốp đánh vào người vào mặt người giúp việc, đập đầu bị hại vào tường, bắt ăn phân, ăn ớt, xối nước nóng vào vùng kín…
Bị cáo đánh đập, bạo hành với người giúp việc bất cứ lúc nào, bất kể lý do gì không vừa ý tại nhà mình. Mức độ hành vi phạm tội, tòa đánh giá là nguy hiểm cho xã hội, hành hạ dã man người phụ thuộc vào mình, xúc phạm danh dự, xâm hại thân thể người khác. Tòa cho rằng cần áp dụng hình phạt thích đáng, cách ly bị cáo khỏi đời sống xã hội một thời gian để giáo dục, răn đe chung.
Bà chủ bạo hành nhận 18 tháng tù
Tòa áp dụng khoản 1, Điều 110 BLHS tuyên phạt Trần Thị Tuyết Minh 18 tháng tù giam (mức cao nhất trong khung đề nghị án phạt VKS đưa ra trước đó).
Bị cáo cúi đầu, khẽ gật khi chủ tọa hỏi có nghe rõ bản án. Ngồi lặng trên ghế, thẫn thờ cho tay vào còng, bà Minh ngây người nhìn mọi người dời phòng xử án. Nghe người nhà gọi, người đàn bà vừa nhận án ngẩng mặt lên, giật mình nhìn cậu bé con vừa được bế vào sát bên vành móng ngựa. Nghe cháu ngoại bập bẹ: “Ba, bà…”, gương mặt sắc nét của bị cáo chợt nhăn nhúm. Bị cáo bật khóc nức nở giữa tiếng gọi hào hứng liên hồi của thằng bé.