Trước khi bắt đầu phiên tòa xử gã thanh niên đã “hại đời” cô bé, nữ thẩm phán đến gần L hỏi han và nhắc người mẹ nên để con ở ngoài phòng xử án, không để bé chạm mặt với tên yêu râu xanh, tránh cho cô bé phải một lần nữa đối diện với nỗi kinh hoàng của đời mình.
Buổi chiều kinh hãi
Được mẹ gửi lại cho vài người xa lạ nơi góc trong cùng của hành lang phòng xét xử, cô bé tên L (SN 2003, trú tại huyện Phúc Thọ, Hà Nội) ngồi rúm một góc, không dám ngước lên nhìn ai. Bé đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, nhẫn nại ngồi chờ phiên tòa trôi qua.
Sau khi gửi con, chị M, mẹ của bé L tất tả đi vào phòng xử án, ngồi xuống cạnh chồng. Hai vợ chồng họ là những người nông dân nghèo, chất phác, trong bộ quần áo nhàu nhĩ, sờn rách, ra đến chốn pháp đình, họ không biết phải ăn nói sao cho gãy gọn, cứ đùn đẩy nhau trình bày trước HĐXX, nhìn thật tội nghiệp.
Cách nay vài tháng, vào chiều ngày 16/2/2012, như mọi hôm, L vui vẻ đến trường mà không biết hôm đó nguy hiểm đang rình rập em ở nơi tưởng chừng như an toàn nhất.
Khi trống trường còn chưa điểm, cô bé đi vào nhà vệ sinh của nhà trường. Vì đã sát giờ vào lớp nên trong nhà vệ sinh nữ vắng tanh. Khi đó, bên trong phòng vệ sinh, phía sau cánh cửa khép hờ là tên “yêu râu xanh” đã chờ sẵn từ lâu. Hắn chờ cơ hội để hại đời bất cứ bé gái nào mà hắn chộp được.
Thấy L một mình trong nhà vệ sinh, Phan Danh Cường (SN 1988, trú tại xã Long Xuyên, huyện Phúc Thọ, Hà Nội) mở cửa nhà vệ sinh, tay phải cầm dao tiến ra chặn đường dọa giết, rồi bế cháu L vào phía trong buồng vệ sinh, đóng cửa lại.
Bị cáo Cường tại tòa
Cháu L sợ hãi kêu khóc thì bị gã trai lớn tiếng dọa giết, với con dao lăm lăm trên tay. Sợ hãi, ngay cả khi nghe tiếng trống điểm vào lớp, cô bé không dám và cũng không đủ sức vùng bỏ chạy. Gã trai mất nhân tính đã thực hiện hành vi bỉ ổi với cô bé học lớp 3 ngay trong nhà vệ sinh nhà trường.
Đến khoảng 14h 55 cùng ngày, khi Cường đang giao cấu với cháu bé thì có tiếng trống báo ra chơi giữa giờ. Lúc này, sợ bị phát hiện, Cường dừng giao cấu và đưa cho L 11 chiếc vòng đeo tay trước khi bỏ đi.
Sau khi bị hại đời, cầm những chiếc vòng đeo tay, cô bé tội nghiệp luống cuống, run rẩy mặc quần áo và đi lên lớp. Thấy học trò vắng mặt một tiết, cô giáo chủ nhiệm gặng hỏi thì L cho biết mình vừa bị gã thanh niên dùng dao, bắt vào nhà vệ sinh để thực hiện hành vi bỉ ổi.
Và hôm đó, cả lớp đều biết chuyện L bị hại. Dù được học sinh của mình kể lại sự việc kinh hãi nêu trên, nhưng cô chủ nhiệm đã không thông báo ngay sự việc cho cha mẹ L biết.
Chiều tối cùng ngày, chị M, mẹ của L đi làm về, thấy con gái có những biểu hiện lạ. Không giống như ngày thường, về tới cửa là chị nghe tiếng nô đùa, chạy nhảy của cô con gái, hôm đó, về tới nhà, người mẹ thấy cô con gái đã tắm rửa sạch sẽ, thay quần áo và lên giường nằm đắp chăn.
Tưởng con bị ốm, chị đến gần hỏi han nhưng L chỉ im lặng không nói gì. Nhìn gương mặt tái mét, có biểu hiện hoảng loạn của con gái, người mẹ chạy quanh xóm hỏi các bạn cùng lớp xem hôm đó ở trường đã xảy ra chuyện gì.
Người mẹ đau đớn khi được các bạn L cho biết toàn bộ câu chuyện. “Khi chúng tôi biết chuyện đã là gần 10 giờ đêm, bố cháu vội đến nhà cô giáo chủ nhiệm hỏi chuyện, lúc đó cô giáo mới cho biết sự việc”, chị M kể lại.
Bàng hoàng, đau xót, phụ huynh cháu L vội đưa con đi viện khám ngay trong đêm. Biết con mình đã bị xâm hại, ngay ngày hôm sau, bố cháu L làm đơn trình báo cơ quan công an.
Cơ quan điều tra không mất nhiều công sức để tìm ra kẻ đã hại đời bé L. Bằng biện pháp nghiệp vụ, cơ quan công an làm rõ kẻ đã hại đời bé L là Phan Danh Cường (SN 1988, trú tại xã Long Xuyên, huyện Phúc Thọ, Hà Nội).
Sống ở ngay làng bên, Cường học chưa hết lớp 1. Gia cảnh nghèo khó, hắn không biết chữ, cũng không có nghề nghiệp ổn định và từng bị xử lý hành chính về hành vi trộm cắp tài sản. Thất học, tối ngày Cường vùi đầu vào những thước phim đen đến mê muội đầu óc.
Ám ảnh bởi những hình ảnh kích dục trong những thước phim đen, cũng chưa từng một lần gần gũi với người khác giới, Cường tính chuyện tìm đến trường học để “giải tỏa”. Nạn nhân mà hắn nhắm đến là những cô bé học sinh tiểu học, những cô bé còn quá nhỏ để chống cự lại một gã trai khỏe mạnh như hắn.
Khoảng 13h 30 ngày 16/2/2012, để thực hiện ý định của mình, Cường mang theo một con dao nhọn, đi bộ từ nhà đến một trường tiểu học ở xã Long Xuyên, huyện Phúc Thọ, Hà Nội. Hắn đi ra phía sau trường, nhìn quanh không thấy có ai, vội tìm cách trèo qua tường bao, nhảy vào trong khuôn viên trường.
Hắn tìm đến khu nhà vệ sinh dành cho học sinh của trường. Cường trốn vào một buồng vệ sinh nữ, để hé cửa, ngó ra bên ngoài chờ đợi. Một lúc sau, thấy có 3 em học sinh nữ đi vào nhà vệ sinh, nhưng do lúc đó đông người nên Cường không thực hiện được ý định.
Sau khi 3 học sinh này đi ra, hắn tiếp tục chờ đợi. Thấy cháu L (SN 2003, trú tại huyện Phúc Thọ, Hà Nội), học sinh lớp 3 của trường, một mình đi vào nhà vệ sinh, Cường đã lao ra “hại đời” cháu bé.
Nỗi ám ảnh khủng khiếp
Chiều 9/11/2012, Cường bị TAND TP. Hà Nội đưa ra xét xử tội Hiếp dâm trẻ em. Được cha mẹ đưa đến dự tòa, L sợ sệt, lúng túng trước ánh nhìn của người lạ. Bố mẹ em vốn là những người nông dân chân chất, trước HĐXX, họ cũng bối rối, khó khăn trong việc thể hiện mong muốn được bồi thường thiệt hại.
Vợ chồng chị M sinh được 3 người con, L là con gái thứ 2, ngoan ngoãn. Gia cảnh nghèo khó, dù đã cố nai lưng ra ruộng đồng, nhận làm thêm đủ thứ việc nhưng họ vẫn không thoát khỏi cảnh túng bấn.
Giờ hai vợ chồng họ phải chia nhau chăm sóc, đưa đón L đến trường, mất đi một sức lao động, hoàn cảnh vốn khó khăn nay lại càng thêm khốn khó. Mọi gánh nặng dồn hết lên vai, cha của L cố oằn lưng kiếm sống nuôi vợ, 3 con và phụng dưỡng cha mẹ già ngoài 80 tuổi.
Cha mẹ bé L cho hay, từ sau ngày con gái bị hại đời, từ một cô bé nhanh nhẹn, hiếu động, ca hát suốt ngày, giờ lúc nào cô bé cũng buồn bã, trầm tư, ngại giao tiếp. Sức học của cô bé giảm hẳn. Sau chuyện xảy ra, L phải nghỉ một tháng mới có thể tiếp tục đến trường.
Khi đã quay lại với trường lớp, cô bé lại phải đối mặt với sự trêu chọc của chúng bạn. Hỏi chuyện gì, cô bé cũng chỉ lặng thinh, cúi gằm mặt, cố nép thật gần vào mẹ. Khi được hỏi: “Đến trường con có bị các bạn trêu chọc không?”, “Con có ạ”- cô bé lí nhí trả lời, rồi quay ra phía cửa sổ, tránh cuộc nói chuyện.
Giờ khó khăn với cô bé không chỉ là ký ức kinh hoàng mà mỗi lần đến lớp, cô bé vẫn bị bạn bè trêu chọc, khiến vết thương của cô bé càng khó lành. Cha mẹ cô bé cũng mong muốn chuyển chỗ ở, chuyển trường cho con bớt tủi. Nhưng phận nghèo, họ đành gác mong muốn đó lại.
Vì phạm tội với khung hình phạt lên đến tử hình nên bị cáo được quyền có luật sư chỉ định để bào chữa cho mình. Tại tòa, vị luật sư bày tỏ nỗi xót xa khi một cô bé lớp 3 bị hại đời. Vị luật sư cho biết, ông vì bị chỉ định mới phải ngồi tòa, bản thân không muốn bào chữa cho một kẻ có hành vi mất nhân tính như bị cáo.
Nghe vị luật sư của mình hỏi: - “Tại sao bị cáo chỉ học đến lớp 1?”, Cường lạnh lùng đáp: - “Vì không muốn đi học…” Hắn cũng thành khẩn khai nhận hành vi phạm tội của mình đã gây ra, khiến phiên tòa diễn ra khá chóng vánh.
Trong phiên xử hôm đó, Cường cố quay đầu nhìn quanh phòng xét xử để tìm gương mặt người thân. Nhưng không một người thân nào của bị cáo có mặt trong ngày hắn phải đền tội. Sau khi xem xét, HĐXX đã tuyên bị cáo mức án 12 năm tù giam.
Ở một góc hành lang, cô bé 8 tuổi là nạn nhân của hắn cúp mắt, cúi đầu, đứng nép sau lưng, túm chặt áo mẹ đầy sợ hãi khi người ta dẫn giải bị cáo đi ngang qua. Trời sẩm tối, bố mẹ L đưa con ra về, ba cái bóng xiêu vẹo tất tả, vội vã cho kịp chuyến xe cuối ngày….
Xuân Bách
Nguồn : Phunutoday