3crisp3 3crisp3 3crisp3
Thơ thơ:
Có một anh nông dân mới cưới vợ đã có việc phải đi xa. Sau vài tháng, cô vợ gửi thư cho chồng, nội dung như sau:
“Đám ruộng hai bờ ở đầu hông
Lâu ngày không cấy vẫn để không
Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt
Nhờ người cày hộ có được không?”
“Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cấy vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông”
Lâu ngày không cấy vẫn để không
Nước non vẫn đủ, cỏ mọc tốt
Nhờ người cày hộ có được không?”
Ông chồng đọc xong trả lời:
“Đám ruộng hai bờ là của ông
Cho dù không cấy vẫn để không
Mùa này không cấy chờ mùa khác
Nhờ người cày hộ chết với ông”
Đọc thơ của ông chồng xong, vợ nóng lòng quá nên gởi thơ tiếp:
“Ruộng để lâu ngày cứ bỏ không
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công
Hạ đi thu đến sắp lập đông
Cỏ xanh cũng lạnh dần héo úa
Thợ cày đầy rẫy chẳng tính công
3crisp3 3crisp3 3crisp3
Ông chồng reply :
Ruộng để lâu ngày,đất càng ngon
Thu đến,đông qua cũng để đó
Lấy kéo cắt cỏ là lại xanh
Thợ cầy lảng vảng ông…kắt ku .
Ruộng để lâu ngày,đất càng ngon
Thu đến,đông qua cũng để đó
Lấy kéo cắt cỏ là lại xanh
Thợ cầy lảng vảng ông…kắt ku .
HAY THÌ THANK E NHA 3congratz3 3congratz3 3congratz3