[justify]Chưa hết ngỡ ngàng bởi sự xuất hiện đường đột của những người khách lạ, vợ tử tù Trương Văn Tuất đã kịp khóc òa khi được hỏi về người chồng đang thấp thỏm từng ngày chờ ngày ra trường bắn nơi trại giam Hỏa Lò (Hà Nội).[/justify]
[justify][justify]Nuốt vội miếng cơm chiều, chị Nguyễn Thị Thơm (tổ 9, phường Quyết Thắng, TP Sơn La) bắt đầu câu chuyện với chúng tôi bằng những bi kịch xảy ra với gia đình chị cách đây gần một thập kỷ.[/justify][/justify]
[justify][justify]Từ 14 triệu đồng tai họa[/justify][/justify]
[justify][/justify]
Tử tù Trương Văn Tuất |
[justify][justify]2 cậu con trai ngoan ngoãn, khỏe mạnh luôn vốn là niềm tự hào của chị với đồng nghiệp cơ quan và láng giềng khu phố, thế nhưng có tin đồn lan nhanh trong phường Quyết Thắng về việc đứa con trai lớn của chị nghiện heroin. Ngay cả khi nhận được thông tin chính thức từ phía Chi ủy cơ quan nơi chị đang công tác trong quá trình đi điều tra lí lịch để tiến hành kết nạp chị vào tổ chức Đảng, chị vẫn không thể nào tin. Chỉ đến khi trong một lần chồng chị bất ngờ về nhà đã bắt quả tang cậu con trai 14 tuổi đang hít ma túy trong góc bếp thì mọi chuyện mới vỡ lở. Kể từ đó tài sản trong ngôi nhà khang trang của chị cứ lần lượt bay đi theo làn khói thuốc.[/justify][/justify]
[justify][justify]Không dưới mười lần, anh chị thay nhau đưa con đi cai ở khắp các trung tâm cai nghiện uy tín trong cả nước nhưng chỉ về nhà được ít ngày, bị sự rủ rê của bạn xấu, cậu thanh niên mới lớn lại nhanh chóng "đứt cương" trở về "đường cũ". Nhớ lại những ngày tháng lao đao đó, chị Thơm nghẹn ngào: "Thương con nên vợ chồng tôi vẫn phải ép cháu đi cai. Thậm chí có nhiều lần, tôi còn để tiền hoặc đồ vật có giá trị hớ hênh cho cháu lấy trộm để có cớ báo công an vào cưỡng chế cháu đi cai nghiện".[/justify][/justify]
[justify][justify]“Đau đầu” vì con chưa xong thì đúng vào lúc đó tai họa tiếp tục ập xuống gia đình chị khi trong một chuyến xe chở đám cưới, chồng chị đã đâm tử vong một cháu học sinh ở Mộc Châu. Do không có đủ tiền mua bảo hiểm toàn phần nên để không phải ngồi tù, gia đình chị phải bồi thường cho gia đình nạn nhân 30 triệu đồng. Thế nhưng dồn tất cả tiền trong nhà thì vẫn còn thiếu 14 triệu đồng, không hiểu anh Tuất vay mượn ở đâu để giải quyết xong xuôi mọi việc".[/justify][/justify]
[justify][justify]Hơn 2 năm sau, trong một ngày nắng như đổ lửa, đang làm việc tại cơ quan, chị Thơm choáng váng khi nhận được 1 cuộc điện thoại của công an Hà Nội mời về để họ tiến hành khám nhà do chồng chị có liên quan đến một đường dây buôn bán, vận chuyển trái phép chất ma túy. Chạy vội về đến nhà, chị Thơm thấy chồng đang ngồi giữa 2 cán bộ công an ở phòng khách. Chị vồ lấy anh hỏi, anh vẫn một mực khẳng định không liên quan gì đến những chuyện tày trời đó. Vững tin, chị nhiệt tình giúp cơ quan công an khám xét với hy vọng sớm minh oan được cho chồng. Cuộc khám xét không thu được kết quả gì nhưng chồng chị vẫn bị dẫn giải đi và bị tạm giam để phục vụ quá trình điều tra. Vì từ trước đến nay chồng chị không rượu chè bao giờ, lại đang rất cố gắng đưa con trai đi cai nghiện nên chị không thể tin rằng anh lại dính dáng đến thứ chất độc đáng sợ đó.[/justify][/justify]
[justify][justify]Đến những ngày chờ thi hành án tử hình[/justify][/justify]
[justify][/justify]
[justify]Chị Thơm nghẹn ngào khi nhắc đến người chồng đang chờ thi hành án[/justify] |
[justify][justify]Theo như lời khai của Tuất với cơ quan điều tra, cứ mỗi bánh heroin vận chuyển trót lọt thì Tuất sẽ được Thành trả công 200 USD. Thành mua cho Tuất một chiếc điện thoại Nokia và một sim điện thoại để làm phương tiện liên lạc. Chuyến hàng đầu tiên là một bao gạo có giấu heroin bên trong được Tuất bắt xe đưa từ Mộc Châu về Hà Nội giao tận tay cho Lê Sỹ Thủy - đối tượng cầm đầu một mạng lưới phân phối heroin tại Hà Nội, hiện đã bị thi hành án tử hình. Chuyến hàng này Tuất được trả công 5 triệu đồng. Vài ngày sau Tuất lại tiếp tục vận chuyển một bao gạo loại 20kg có giấu heroin bên trong về bến xe Giáp Bát giao cho Thủy với số tiền công là 4 triệu đồng. Chuyến hàng thứ 3 vẫn là 1 bao gạo có giấu heroin nhưng được giao cho Thủy tại bến xe Hà Đông với tiền công vận chuyển là 3 triệu đồng. Sau 3 lần chuyển hàng cho Thành trót lọt, Tuất đã được nhận tổng cộng 12 triệu đồng, gần đủ để trang trải món nợ mà Tuất vay Thành giải quyết vụ tai nạn giao thông.[/justify][/justify]
[justify][justify]Yên tâm vì không còn vương vấn nỗi lo công nợ, Tuất về Sơn La và kiếm sống bằng việc mở cửa hàng cầm đồ ngay tại nhà. 2 năm trôi qua, Tuất không thể ngờ rằng, có một ngày bị cái án tử hình treo trước mắt, Lê Sỹ Thủy đã khai ra tất cả việc mua bán heroin với Nguyễn Thị Thành mà trong đó người vận chuyển là Trương Văn Tuất. Sau phiên tòa sơ thẩm, Tuất đã nộp đơn kháng cáo lên Tòa án nhân dân tối cao. Ngày 8/9/2008, Tòa phúc thẩm Tòa án nhân dân tối cao tại Hà Nội quyết định bác kháng cáo của Tuất, tuyên y án sơ thẩm tử hình.[/justify][/justify]
[justify][justify]Kể từ đó, suốt 700 ngày qua, Tuất sống thấp thỏm trong khu biệt giam, Trại giam Hỏa Lò. Cứ đều đặn mỗi tháng, chị Thơm lại tất tả gói ghém quần áo, ngồi xe cả ngày đường để xuống thăm chồng, nói những lời động viên và hy vọng. Vợ chồng gặp nhau trong những phút giây vội vã nhưng không lần nào Tuất quên xin lỗi vợ và gửi lời xin lỗi người mẹ già đã 90 tuổi vẫn chưa biết con mình sắp phải “đi xa”. Đứa con trai nghiện ngập giờ đã chết vì HIV, may mắn chị còn đứa con trai thứ 2 ngoan ngoãn, chịu khó học hành. Hiện tại cậu con trai này đang theo học một lớp trung cấp Ngân hàng vào buổi tối, nhưng hàng ngày vẫn đi làm bảo vệ cho Phòng khám Tây Bắc để kiếm tiền tự trang trải việc học hành. Thương mẹ cô đơn, vò võ, cậu đã quyết định lấy vợ sớm ở tuổi 20 để mẹ có thêm người bầu bạn. Đứa cháu gái nhỏ chính là niềm tin, niềm hạnh phúc vô bờ bến của chị Thơm để chị có thêm nghị lực trong cuộc sống.[/justify][/justify]
[justify][justify]Kết thúc cuộc trò chuyện với chúng tôi, chị Thơm lại chuẩn bị quần áo để cùng con trai lên chuyến xe đêm, mang theo những tấm ảnh mới của đứa cháu nội. Tất cả đều gấp gáp, kể cả những chuyến xe, vì cuộc sống của người chồng, người cha mà họ luôn yêu thương, tha thứ không còn có ngày mai.[/justify][/justify]