[justify] [/justify]
[justify]Tớ mến nhỏ nhưng ban đầu nhỏ chả có cảm tình gì với tớ hết. Biết vậy nhưng tớ chả “ngại khó ngại khổ”. Hôm nào đến phiên nhỏ trực nhật là tớ vào lớp sớm, bôi dùm nhỏ phần bảng ở tít trên cao. Giờ toán, thấy thầy hỏi mà nhỏ không biết chỗ nào là tớ ghi chú lại, giờ ra chơi, tớ làm bộ xán lại gần, giảng cho nhỏ hiểu. Thấy mái tóc nhỏ hơi khác một chút, là tớ khen liền. Không biết có phải vì tớ nhiệt tình và biết quan tâm từ những thứ nhỏ nhất hay không mà nhỏ cảm động, bây giờ đã đồng ý làm bạn thân đặc biệt của tớ rồi. (Tuấn Anh – Linh Trung - Thủ Đức)[/justify]
[justify] [/justify]
[justify]

[justify] [/justify]
[justify]- Con đường ngắn ngắn để đến trái tim của hắn là chinh phục trái tim của… tên bạn thân hắn. Bởi vì phần lớn thời gian của hắn là “chinh chiến" với tên bạn thân, nếu “tận dụng” được bạn thân làm người phát ngôn cho mình thì cự li càng được kéo gần lại. Biết vậy nên mình chủ động trở thành người bạn dễ mến của T - bạn thân hắn. Tên này là “siêu quậy” của lớp, ít khi chịu tham gia các hoạt động, lại hay rủ rê hắn đi chơi. Mình xin cô cho vào cùng nhóm làm thuyết trình với T. Những lúc họp nhau làm chung, mình hay giả vờ nhờ T chỉ cách chỉnh sửa ảnh bằng Photoshop -thế mạnh của T. Rồi mình “thẽ thọt”: “T giỏi vi tính vậy mà những lần lớp mình thuyết trình, T không giúp, phí quá.” Dùng chiêu này, mình lôi kéo được T vào các hoạt động đội nhóm. T không hiểu bài Anh văn, mình chỉ T làm. Cứ như vậy mà T bị cảm hoá. Trước mặt hắn, T chỉ có nói tốt cho mình thôi. Cũng nhờ T mà bây giờ chúng mình đã là một nối đôi dễ thương của lớp đấy. (Jenny - quận 10)[/justify]
[justify] [/justify]